Phùng công đọc trước một câu rằng:
- Tam mộc sâm đình; tọa trước hảo hề nữ tử.
(
三木森庭坐著好兮女子
)
Tiên chúa ứng thanh đối rằng:
- Trùng sơn xuất lộ; tẩu lai sứ giả lại nhân.
(
重山出路走來使者吏人
)
Phùng công lại đọc rằng:
- Sơn nhân bằng nhất k ỉ; mạc phi tiên nữ lâm phàm.
(
山人憑一几莫非仙女臨凡
)
Tiên chúa lại đọc rằng:
- Văn tử đái tràng cân; tất thị học sinh thị trướng.
(
文子帶長巾必是學生侍帳
)
Phùng công thấy vậy, muốn hỏi lai lịch thì đã biến mất rồi, chỉ thấy gỗ nằm ngổn ngang, hình ra bốn chỗ: “Mão k hẩu công chúa,” (
卯
口公主
và có một cây gỗ dựng viết bốn chữ “Thủy mã dĩ tẩu.” (
水馬已走
Phùng công đoán ý tứ các chữ ấy, biết là Liễu Hạnh
công chúa nhờ mình khởi công sửa sang chùa ấy, mới xuất tiền cho dân sửa sang.
Lại một khi Phùng công đem bạn lên chơi hồ Tây, cũng gặp Tiên chúa, xướng họa liên ngâm với nhau. Về sau Tiên chúa hiển thánh ở
đèo Ngang phố Cát, tỉnh Thanh Hóa, hiện ra làm con gái đẹp bán nước những kẻ đùa bỡn chết hại rất nhiều. Triều đình nghi là yêu quái,
sai thầy phù thủy và Trịnh hoàng thúc đem quân đi tiễu. Quan quân bắn vào trong núi, tàn phá đền đài. Được vài tháng, dân xứ ấy dịch
tễ, lập đàn cầu khấn, thì mới biết là Tiên chúa hiển thánh tâu lên triều đình, vua sai sửa sang lại đền miếu, phong làm Mã Vàng công chúa.
Sau lại có công giúp nước phá giặc Mán, được phong làm Chế thắng bảo hòa diệu đại vương, lập đền trên núi Sùng Sơn, đến giờ vẫn
còn anh linh.