NĂM NGƯỜI ĐÀN BÀ SI TÌNH - Trang 28

Vĩnh biệt cánh hoa đào

Đêm ngày, con tim Oshichi tê tái, dù nàng chẳng mở miệng nói với ai một

lời nào. Nàng cũng chẳng biết chừng nào thì gặp lại người yêu. Thế rồi,
trong một đêm mưa, nàng bỗng nhớ lại cái đêm xảy ra hỏa hoạn làm nàng
phải đến trú ngụ trong chùa. Và nàng nghĩ rằng một tai nạn như thế nữa sẽ
đem cho nàng dịp may gặp lại Kichisaburo. Ý tưởng điên rồ này đưa nàng
đến một hành động vô phương cứu chữa. Nàng châm lửa đốt nhà, nhưng dân
chúng lần theo dấu khói và bắt gặp Oshichi ở đúng địa điểm gây hỏa hoạn.

Bị chất vấn, nàng kể hết mọi chuyện, không giấu giếm điều gì và chẳng

bao lâu chuyện của nàng trở thành câu chuyện bi thảm nhất đương thời.
Ngay ngày hôm đó, Oshichi bị dẫn đi bêu rếu khắp nơi trước công chúng:
nơi cầu Kanda, trước quảng trường Shiba… Dân chúng tụ tập xung quanh,
vừa thương vừa giận. Đến trời cũng không thể tha thứ cho tội lỗi điên rồ của
nàng.

Còn cô gái thì chẳng có vẻ gì ăn năn day dứt nên nhan sắc không hề tàn

phai. Nàng trông vẫn đẹp như xưa. Tóc vẫn mượt, khuôn mặt vẫn yêu kiều.
Thì nàng đang tuổi thanh xuân mà. Nhưng ngay cả những đóa hoa xuân rực
rỡ rồi một ngày kia cũng phải lìa cành, rơi xuống đất và tàn úa đi, trong khi
tiếng chim cu rộn lên khúc ai ca buồn thảm: “Thế là hết, thế là hết.”

Nàng tự nhủ: “Chỉ là một giấc mơ, chỉ là một ảo vọng,” và nàng nguyện

cầu đức Quan Thế Âm giải thoát. Trong tay nàng cầm một bông hoa đào nở
muộn, do một kẻ nào đó vì cảm thông mà tặng cho nàng.

Nhìn cánh hoa, nàng khẽ hát: “Cõi đời này buồn biết bao. Ngày hôm nay

ta sẽ rơi rụng như cánh hoa đào cuối cùng này, tiếng nhơ của ta sẽ bay theo
làn gió xuân.”

Lời hát của nàng làm trĩu nặng thêm lòng của những người đứng gần nàng

lúc nàng bị bức tử. Lúc bình minh, chuông ngân vang, trên đám cỏ bên vệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.