NĂM NGƯỜI ĐÀN BÀ SI TÌNH - Trang 31

Đột nhiên quyết định xuất gia

Định mệnh là vô thường, mà cũng không gì tàn nhẫn cho bằng.

Kichisaburo thầm nghĩ: “Nếu mình chết đi, cả mối tình và nỗi sầu não của
cuộc đời này cũng dứt.”

Vào ngày bách nhật của Oshichi, chàng chồm dậy chống cây nạng tre, đi

dọc trong sân chùa yên tĩnh, lần đầu tiên, sau mấy tháng nằm trên giường
bệnh. Chàng chú ý thấy một tấm bia mộ mới trong chùa và khi đọc tên
người ghi trên tấm bia, chàng rụng rời.

“Trời ơi! Sao không ai báo cho tôi biết cả. Thiên hạ không hiểu ta, họ sẽ

trách ta sao lại chậm theo nàng.”

Chàng rút gươm, nhưng mấy vị sư kịp giữ chàng lại.

“Có thể đời sống của ngươi không còn đáng giữ nhưng còn vị thệ

huynh

[8]

của ngươi, còn vị Sư trưởng mà ngươi phải bộc bạch hết nỗi lòng

nữa chứ. Ngươi hãy hỏi Người để Người định đoạt số phận. Chính người
“thệ huynh” của ngươi đã gửi gắm ngươi cho nhà chùa chăm sóc. Bây giờ
ngươi phải nghĩ đến điều bất hạnh của việc ngươi quyên sinh mang lại. Dầu
sao ngươi không thể để mình thành nguyên nhân cho một bi kịch khác
được!”

Họ phân giải điều hơn lẽ thiệt và thuyết phục được Kichisaburo, chàng từ

bỏ ý định quyên sinh. Nhưng chàng thật không còn ham muốn nào để sống
trên cõi đời, chàng trình với Sư cụ như thế. Sư cụ khuyên:

“Đời con đã thề ước với người thệ huynh của con và người ấy gửi gắm

con cho chúng ta săn sóc. Ông ấy hiện nay ở Matsumac, nhưng ta nghe mùa
thu này thế nào cũng đến đây. Khi đó, con có thể giãi bày mọi chuyện cho
ông ấy rõ. Còn từ đây đến trước khi ông ấy tới, nếu có chuyện gì xảy ra thì
ta có lỗi. Gặp ông ấy rồi, con sẽ được làm theo sở nguyện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.