NAM PHƯƠNG HOÀNG HẬU - Trang 16

thể còn muốn bảo vệ uy tín hoàng tộc và cho cả con cái Bà. Cứ thế, Bà ẩn
nhẫn chịu đòn một mình theo cái cách của người được ăn học, ngưới có
nhân cách. Bà đã tự chọn con đường của mình phải đi, từ giã vinh hoa, phú
quý và nhất là chấp nhận sự quên lãng của Hoàng thượng. Vì vậy, kể từ
năm 1950, dòng họ Nguyễn với Bảo Đại kể như không còn ở trong mắt Bà
nữa. Năm 1950, con gái út mới 8 tuổi, ai có thể chia xẻ nỗi đau của Bà. Bà
có thể làm gì được để gánh nổi cái gia tài Bảo Đại đã để lại. Bà quyết định
mang các con sang Pháp, phần lo chuyện học hành của chúng là chính,
phần tránh xa những nhớp nhúa của dư luận. Bạn bè cũ nay còn ai. Gần
không còn ai. Bà ra đi, Bảo Đại càng đi xuống. Nay thì có những tôi thần
như Bảy Viễn, Phan Văn Giáo cung cấp cho ông tất cả những gì cần thiết ở
đời: tiền bạc và gái đẹp. Phải chăng, ông chán ngán thế sự để buông rơi vào
chỗ bê tha. Phải chăng ông chán ngán tình đời đi tìm quên đời bằng thân
xác người phụ nữ. Lấy cái gì để bào chữa cho ông trong việc phẩy tay
chuyện đất nước. Viết về ông thấy cả đời ông chẳng làm đuợc tích sự gì,
ông chỉ làm được một điều tốt là cả đởi làm chính trị ông chẳng làm hại ai
bao giờ, dù là những người đã bỏ ông như Ngô Đình Diệm và nhất là Hồ
Chí Minh. Cả cuốn sách ông viết, chẳng bao giờ thấy ông hạch tội hay nặng
nhẹ với những người như ông Ngô Đình Diệm. Vậy mà tôi vẫn oán giận
ông, chắc là tôi không cần nói ra, ông vẫn khắc hiểu hơn ai hết. Nhưng dù
sao, mọi chuyện cũng đã quá muộn rồi. Nói gì nữa bây giờ cũng vô ích.
Riêng Hoàng Hậu, tháng ngày còn lại ở bên Pháp đã từng bước, bước đến
chỗ để về. Mỗi ngày, mỗi năm tháng cứ héo mòn đi như cái cây không có
nước, cứ ủ rũ cho đến lúc tàn lụi. Ngày một, ngày hai, mỗi ngày vẫn phải
chạm chán với cuộc sống thực bên ngoài và nỗi cô đơn bên trong. Nổi cô
đơn từ mọi phía, nỗi cô đơn cã đời. Dến như tôi có thể dám thốt ra lời này:
Chỉ nhìn con mắt, cảm nghiệm được đời bà là một niềm cô đơn. Đừng ai
hạch hỏi tôi tại sao nói thế. Lại thêm vật chất không dư giả như trước nữa,
sức khỏe suy yếu vì bệnh suyễn và tim. Tháng ngày vẫn trôi qua, dần dần
những trông đợi thù đáp nơi người, niềm hy vọng có ngày trở lại bị xói
mòn sẽ dấy lên những câu hỏi về cuộc đời, về cớ sự đa đoan, về tình người
và cuối cùng về tình vợ chồng. Bà sống cô đơn thế nào thì mất im lặng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.