NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 120

Một phần là bởi vì, dù sao đây cũng là hôn lễ của người ta, cô không

thể ăn mặc quá tùy tiện, mặt khác là vì gần đây cô gầy đi không ít, rất nhiều
bộ quần áo không còn vừa người nữa, nhưng cô lại không muốn lập tức
mua bộ quần áo mới, dù sao cô vẫn còn gầy nữa, mua về không bao lâu thì
lại đổi số đo…

[Đi đến cửa hàng mua một bộ] Phương Cảnh Thâm ở phía sau đột

nhiên mở miệng.

Tô Tiểu Đường nhức đầu: “Có phải quá lãng phí rồi hay không?”.

[Không đâu] Thứ cô cần không chỉ là giảm cân, quan trọng hơn là tạo

được sự tự tin.

“A... Vậy được rồi” Đối với lời nói của Phương Cảnh Thâm, từ trước

đến nay cô đều tin tưởng vô điều kiện và hoàn toàn không nghi ngờ.

[Đi thôi, gửi hình cho tôi, tôi sẽ giúp cô chọn] Phương Cảnh Thâm lo

lắng bỏ thêm một câu.

Chẳng lẽ thật sự bị bản năng động vật ảnh hưởng đến rồi sao? Phương

Cảnh Thâm phát hiện lực chú ý của mình đặt ở trên người cô càng ngày
càng nhiều, trong đó biểu hiện lớn nhất là khi ở đâu cũng lo lắng cho cô, rất
giống với cảm giác bảo vệ lãnh địa.

Vì thế Tô Tiểu Đường phải chạy một chuyến đến cửa hàng, bởi vì

không thể mang cún vào theo, cho nên cô ở trong phòng thử đồ lén chụp
hình gửi cho Phương Cảnh Thâm giúp mình tham khảo, loay hoay mãi cuối
cùng cũng mua được một bộ mới.

Sau khi chọn xong, lúc đi ngang qua khu vực dành cho thú cưng, vừa

trông thấy một chiếc khăn quàng cổ hoa văn bông tuyết màu lam nhạt, cô
liền thuận tay mua ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.