NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 197

Bác gái cũng là có ý tốt, lời của bà ấy Tô Tiểu Đường không nói là

đúng hay sai, xã hội này quả thực như vậy, khó trách mọi người không ai
chịu làm chuyện tốt, nhưng Tô Tiểu Đường nghĩ không phải là không làm
được, chỉ là không muốn làm mà thôi, muốn bảo vệ bản thân an toàn khi
giúp đỡ người khác có rất nhiều biện pháp.

"Bà ơi, bà thấy thế nào rồi? Bị thương ở đâu, có thể đứng lên được

không?" Tô Tiểu Đường quan tâm hỏi.

Bà cụ nhắm mắt nằm trên mặt đất nói lầm bầm, dùng ngón tay không

có sức chỉ vào chân mình.

Tô Tiểu Đường thấy bà không ngất xỉu mà còn tỉnh táo thì thở phào

nhẹ nhõm, vừa nhìn vừa kéo ống quần của bà, mắt cá chân quả thực sưng
rất to, "Bà ơi, cháu đưa bà đến bệnh viện trước có được không? Bà có số
điện thoại của người nhà không? Cháu..."

Lời còn chưa dứt, bà cụ đột nhiên nắm chặt tay cô, lại nhìn cô chằm

chằm không chớp mắt.

Bác gái đứng bên cạnh thấy vậy thở dài, "Nhìn xem, tôi đã nói mà,

cũng biết sẽ như vậy, bà cụ muốn lừa tiền!"

"Loại chuyện thế này tháng này cũng không biết là lần thứ mấy rồi,

ngay cả nhắc nhở rồi cũng vậy. Đến nhìn cũng không muốn! Bây giờ người
ngoài đường chỉ bị đụng nhẹ một cái cũng giả vờ ngất xỉu, có thể trách
người qua đường bọn tôi máu lạnh vô tình sao haiz..."

Người qua đường vây lại xem một cách vui vẻ nhưng lại không có ai

bước đến tự chuốc lấy phiền phức vào người, loại sự tình này thật là có nói
sao cũng không rõ ràng được, cho dù đến cuối cùng có nói rõ cũng chỉ tốn
thời gian, còn chuốc bực vào người.

"Bà ơi, bà sao thế?" Tô Tiểu Đường vẫn kiên nhẫn hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.