NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 31

sao đây… Sớm biết nếu có một ngày như vậy, chị thà rằng chưa bao giờ
thích anh ấy. Đâm chết chị luôn cho rồi, vì sao người nằm trên giường bệnh
không phải là chị! Không cần sinh cùng ngày cùng tháng, nhưng có thể
chết cùng tháng cùng năm cũng được mà! Hôm nay là một ngày khủng bố
nhất trong cuộc đời của chị, nhưng cũng là ngày chị mày vui vẻ nhất, bảy
năm qua đây là lần đầu tiên chị gần anh ấy như vậy, lần đầu tiên nói chuyện
với anh ấy, còn ngồi trên xe của anh ấy, còn được thấy màn anh hùng cứu
mỹ nhân! Được rồi, bỏ đi coi như chị chưa nói câu thứ hai từ dưới lên
đi…”.

Tô Tiểu Đường vừa nói vừa đâm đầu mình vào lưng ghế sofa, hôm

nay chịu quá nhiều kích thích, cô sắp điên mất rồi.

Nhưng chưa đụng tới, thì đã bị Thịt Viên cắn cổ áo kéo ra…

Lúc này Tô Tiểu Đường mới nhớ tới trên đầu mình có có vết thương!

Nhưng tâm tình của cô còn chưa phát tiết xong, vì thế lăn lông lốc trên sofa
từ đầu này tới đầu kia, lại từ đầu kia mà lăn ngược trở lại…

Dáng vẻ của Thịt Viên dường như không còn gì để nói, có lẽ đang cảm

khái cô đúng là một cô nàng mập mạp nhanh nhẩu hoạt động liên tục…

***

Tô Tiểu Đường cuối cùng cũng đã bình tĩnh lại, lặng lẽ gục đầu vào

giữa hai cánh tay, nước mắt lẳng lặng chảy xuống, khuôn miệng vừa dè dặt
vừa lưu luyến thốt ra cái tên mà trong lòng đã gọi vô số lần: “Phương Cảnh
Thâm…”.

Một lát sau, Tô Tiểu Đường cảm giác có gì đó vuốt trên mặt mình…

Vừa thấy, là chân của Thịt viên…

Sau đó, một màn kinh người đã xảy ra…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.