NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 366

Đợi được một lúc Phương Cảnh Thâm mới gửi tin hồi âm ___[Về sớm

một chút đi Tiểu Đường.]

Tim của cô gái trẻ “Thịch” một cái, Tô Tiểu Đường vội vàng đè ngực

lại, đây là một câu rất bình thường, đây chính là một câu rất bình thường,
đừng “Thịch, thịch” chứ.

Tô Tiểu Đường không biết nên trả lời như thế nào, cuối cùng dứt

khoát tiêu cực trốn tránh không trả lời.

Khoảng mười phút sau, tiếng chuông gió réo rắt vang lên, Phương

Cảnh Thâm lại gửi tới một tin nhắn nữa.

Tô Tiểu Đường thấp thỏm mà mở tin nhắn ra, chỉ có hai chữ.

[Nhớ em].

Tô Tiểu Đường sợ tới mức thiếu chút nữa ném di động ra xa, tim đập

“Thịch, thịch, thịch, thịch….” Rốt cuộc đè nén không được nữa. (giản lược
1k chữ thịch).

Chắc chắn… Chắc chắn là cô mở ra không đúng cách.

Tô Tiểu Đường nhìn chằm chằm cái tin nhắn kia, giống như nhìn

chằm chằm ma quỷ, một lúc lâu sau, run lẩy bẩy mà ấn khóa phím nhiều
lần không thả, màn hình tối sầm lại, tắt điện thoại.

Con thú dữ và dòng nước lũ đã bị giam vào trong lồng sắt, lúc này Tô

Tiểu Đường mới thoáng thu lại sự kinh hãi,

Cũng không biết qua bao lâu, anh họ đang ở trong bếp thì điện thoại

vang lên, sau khi nhận cuộc gọi, anh họ còn cố ý chạy đến nhìn mặt Tô
Tiểu Đường đang ngồi ở trong sân, sau đó trả lời cho người ở đầu kia điện
thoại: “Tiểu Đường không có chuyện gì đâu, đang tốt đẹp ngồi ở trong sân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.