NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 440

Câu hỏi này nhất thời khiến Tô Tiểu Đường nhớ đến việc tối hôm qua

cô đã gạt anh, nếu không nói ra sự thật sợ anh sẽ tức giận, vậy nên mang sự
thật nói ra hết, "Tối hôm qua em đi trộm... Cũng không phải, sau đó đúng là
bố đưa cho em, hôm qua ông thấy anh đến công ty đón em nên quyết định
nhượng bộ, chỉ là em thiếu kiên nhẫn..."

Phương Cảnh Thâm quả thực không biết nên nói gì với cô, "Chuyện

này em... ngốc nghếch!"

Chỉ sợ là vì thái độ gấp gáp đêm qua của anh mới khiến cô hành động

thiếu suy nghĩ như vậy, Phương Cảnh Thâm vừa buồn bực vì bản thân
không khống chế được tâm trạng lại vừa đau lòng không biết phải làm sao,
sau cùng mọi thứ nảy sinh trong lòng ngực đều hóa thành cảm động không
thôi.

"Xin lỗi..." Tô Tiểu Đường cũng vì chuyện ngu ngốc của bản thân mà

khóc nấc, vùi đầu không dám ngẩng lên nhìn anh.

"Vì sao không nói cho anh biết?"

"Anh đã làm rất nhiều chuyện cho em, em không muốn chút chuyện

nhỏ này cũng làm không xong, làm phiền đến anh. Không muốn anh vì
chuyện trong nhà mà bận tâm, tuy rằng em rất ngốc, năng lực cũng có hạn,
nhưng em không mong trong hai chúng ta chỉ có mình anh cố gắng, em
cũng phải làm gì đó..." Rốt cục Tô Tiểu Đường lấy dũng khí, nói ra những
lời này.

Nhìn chăm chú vào người con gái của mình, lần đầu tiên Phương

Cảnh Thâm không nghĩ ra được nên nói gì, cuối cùng thở dài một hơi, xoa
xoa đầu cô như muốn cổ vũ, "Em đã làm rất tốt! Anh hiểu tâm ý của em,
nhưng có một số việc cứ giao cho anh là được, chuyện của em đối với anh
không phải là chuyện phiền phức có biết không?"

Tô Tiểu Đường tỉnh tỉnh mơ mơ gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.