NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 438

Phương Cảnh Thâm đi rất nhanh, Tô Tiểu Đường gần như chạy theo

phía sau.

Trong lòng Tô Tiểu Đường vô cùng hoảng sợ, xem ra lần này anh giận

giận thật rồi.

Thở hổn hển cố sức theo sát bước chân càng lúc càng nhanh của anh,

Tô Tiểu Đường nhìn bóng lưng tuấn tú phía trước, càng chạy càng chậm,
chỉ trong nháy mắt, dường như mất đi dũng khí để tiếp tục đuổi theo, dần
dần, dần dần chậm lại rồi dừng hẳn...

Cô đứng tại chỗ, cúi đầu nhìn xuống chân mình, trong lòng cô dấy lên

một một nỗi sợ hãi không gì sánh được. Cô nghĩ, có phải cô đã làm sai
chuyện gì rồi không? Từ đầu vốn đã không phải là người cùng một thế giới,
vì một chuyện hết sức hoang đường mới miễn cưỡng ở bên nhau, quan hệ
như vậy có thể duy trì được bao lâu?

Có phải anh đã hối hận rồi không, dù sao cô cũng vô dụng vậy mà,

hoàn toàn không biết ăn nói, không biết cách lấy lòng anh, cũng không có
khả năng khôn khéo như phụ nữ bên cạnh anh, có thể dễ dàng đoán được ý
của anh, theo kịp suy nghĩ cùng bước chân của anh...

Không biết qua bao lâu, Tô Tiểu Đường hít sâu một cái, chậm rãi

ngẩng đầu.

Nghĩ rằng lúc này chắc hẳn anh đã đi mất rồi, chợt kinh ngạc khi phát

hiện anh đang đứng vững vàng trước mặt cô, cau mày không kiên nhẫn
nhìn bộ dạng bối rối của cô.

"Khóc cái gì?" Anh nghiêm mặt hỏi, trong giọng nói lộ ra vài phần

hoảng loạn không dễ phát hiện được.

Tô Tiểu Đường cũng không biết bản thân sao lại khóc, ngây ngốc

ngẩng đầu nhìn anh, muốn đem nước mắt giấu trở lại, kết quả lại chảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.