NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 461

công ty không thể nào giúp được, vì vậy sau khi tốt nghiệp Phương Cảnh
Thâm vốn nên đến bệnh viện lại bị ép buộc đến nơi này làm việc một năm,
sau đó trong vòng một năm này huấn luyện cho Phương Cảnh Xán, cuối
cùng bắt cậu ta nhận công việc của mình, sau đó anh có thể tự do làm bác
sĩ.

Tuy rằng Phương Cảnh Xán bị ép buộc đến công ty làm rất bất mãn,

nhưng không thể không thừa nhận, cậu ta so với người anh Phương Cảnh
Thâm lạnh lùng kiệm lời của mình, có năng khiếu kinh doanh trời phú, tiếp
xúc với môi trường này như cá gặp nước, mặc dù trước kia đều bị đa số cổ
đông phản đối nhưng sau cùng vẫn phải công nhận con mắt nhìn người của
Phương Cảnh Thâm vô cùng chính xác.

Đối với việc này, Phương Cảnh Xán tỏ ra không hài lòng, rõ ràng bản

thân cậu là thiên tài, vì sao công lao lại thuộc về mắt nhìn người của
Phương Cảnh Thâm?

Nếu không phải vì cảm thấy khi còn trẻ bị Phương Cảnh Thâm uốn

nắn, bị mang ra làm bia hứng đạn, có lẽ cậu sẽ càng thích công việc bây giờ
hơn.

"Nói vậy cô bé xinh đẹp đó chính là đứa con dâu mà lúc nào bố cháu

cũng luôn miệng nhắc đến đó sao? Ha ha ha, trước đây mỗi lần lão Phương
đi uống rượu vẫn thường hay kêu ca rằng hai đứa con trai chẳng đứa nào
bình thường, lo rằng đời này sẽ không thể sống được đến lúc nhìn thấy
cháu mình ra đời, chuyện phiền muộn này cuối cùng cũng chấm dứt rồi!"
Tổng giám đốc Mục hết sức vui vẻ.

Phương Cảnh Thâm: "..."

Phương Cảnh Xán: "..."

Tô Tiểu Đường: "..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.