NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 460

Người vây xem xung quanh càng ngày càng nhiều, đông người thế này

muốn đánh nhau sao?

Lúc này, một thành viên hội đồng quản trị của công ty đi ngang qua, vị

này ước chừng năm sáu chục tuổi, cái đầu hói như Địa Trung Hải kèm theo
cái bụng bia như đang có thai sáu tháng, thấy thế cực kỳ nhiệt tình bước tới
chào hỏi.

"Ôi chao, đây không phải là tổng giám đốc Phương sao? Đã lâu không

gặp!"

Những lời này vô cùng khách sáo, vô cùng thích hợp, nhưng ông ta

nhìn Phương Cảnh Thâm gọi.

Phương Cảnh Thâm bước đến bắt tay ông ta, vẻ mặt có chút bất đắc

dĩ, "Chú Mục, chú nên đổi cách xưng hô đi thôi."

Tổng giám đốc Mục để lộ giọng cười sang sảng: "Ha ha ha, gọi quen

rồi, không sửa được! Tổng giám đốc Phương đừng để bụng!"

Lúc này "Tổng giám đốc Phương" nhìn về phía Phương Cảnh Xán.

Khóe miệng Phương Cảnh Xán giật giật, rõ ràng Phương Cảnh Thâm

ở công ty chỉ có một năm, chú lấy đâu ra thói quen đó? Nói là quen rồi, hẳn
là cách xưng hô đó đối với cậu quen hơn chứ nhỉ?

Kỳ thực, Phương Cảnh Thâm nghiêm khắc với Phương Cảnh Xán như

vậy là có lý do.

Lý do chính là... Anh muốn tìm đường thoát cho mình!

Năm đó Phương Cảnh Xán còn trẻ rất ngỗ nghịch, lại ham chơi, cả

ngày không làm việc đàng hoàng, đoạn thời gian đó sức khỏe mẹ Phương
không tốt, Phương Trạch Minh phải ở bên cạnh chăm sóc bà, chuyện của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.