NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 49

Tô Tiểu Đường ngẩn người, "Hả, vẫn chưa, sao thế?"

"Tôi cũng vậy, đúng lúc hay là cùng nhau ăn cơm tối đi, chúng ta vừa

ăn vừa nói chuyện." Phương Cảnh Xán đề nghị.

Bởi vì liên quan đến Phương Cảnh Thâm, Tô Tiểu Đường không nghĩ

nhiều đồng ý ngay, ống quần chợt bị một cái chân kéo lại, mới nhớ đến còn
có Phương Cảnh Thâm.

Không đợi cô mở miệng, Phương Cảnh Xán liền cười nói: "Chúng ta

đi tìm quán ăn nhỏ ven đường nào đó ăn tạm chút gì đi, mang theo nó cũng
không sao."

Phương Cảnh Thâm để IPAD trong túi xách của Tô Tiểu Đường, lúc

này chắc chắn không thế lấy ra để anh "Nói", chỉ có thể không tình nguyện
mà đi cùng cô.

Phương Cảnh Xán vừa đi vừa hỏi: "Cô không đeo vòng cổ cho nó, dắt

nó đi không có vấn đề gì chứ? Husky nếu như điên lên chạy mất cô sẽ
không thể nào tìm lại được..."

Tô Tiểu Đường ho nhẹ một tiếng, "Không sao, nó rất ngoan."

Phương Cảnh Xán vừa nhìn, đúng thật là, con vật béo tròn này lúc nào

cũng đi theo sát, giữ đúng khoảng cách với Tô Tiểu Đường, nhìn không
chớp mắt, một mực đi theo, hoàn toàn không giống mấy con cún khác hay
nhìn quanh quẩn “trêu hoa ghẹo nguyệt”, ngửi bên trái một cái, lại nhìn bên
phải một cái.

"Dạy dỗ thật tốt!" Phương Cảnh Xán tấm tắc khen một tiếng, "Được

rồi, vẫn còn chưa hỏi tên nó là gì."

"Thịt Viên."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.