NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 81

Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Phương Cảnh Thâm gọi cô thức dậy, quả

thực là sống không bằng chết.

Phương Cảnh Thâm kêu vài tiếng trước, Tô Tiểu Đường mơ mơ màng

màng từ trong ổ chăn chìa một bàn tay ra, xoa xoa nhúm lông xù trên đầu
anh loạn xạ: “Thịt Viên ngoan, đừng ồn, tự mình chơi đi…”.

Sau đó, triệt để vùi mình vào chăn tiếp tục ngủ..

Phương Cảnh Thâm đen mặt, nhảy phốc lên, dùng miệng kéo một góc

chăn xuống. Vừa mới kéo xuống một chút Tô Tiểu Đường cũng xuất phát
từ bản năng kéo chăn lại. Một người một cún giằng co qua lại..

Phương Cảnh Thâm không nói gì mà nhìn cô trong chốc lát, bỗng

nhiên thân thể tròn xoe nhảy lên cái chăn đang đắp trên người Tô Tiểu
Đường, chân giẫm lên vị trí phần bụng của cô bắt đầu ấn ấn vài cái…

Có lẽ Tô Tiểu Đường bị vật nặng đè nên thoáng tỉnh táo một chút,

nghĩ thầm rõ ràng mỗi lần cô ngủ đều khóa cửa phòng, chính là sợ con Thịt
Viên kia làm ồn cô, hôm nay Thịt Viên vào bằng cách nào?

Sau đó bất thình lình liền nhớ tới “Thịt Viên” đã không còn là Thịt

Viên kia, nhớ tới ngày hôm qua đã đồng ý với nam thần cái gì, vì thế vội
vàng bỏ dậy: “A, thực xin lỗi,…Tôi ngủ mơ…”.

Phương Cảnh Thâm thấy cô thức dậy liền nhảy xuống giường, đi ra

ngoài chờ cô thay quần áo, kết quả đợi rất lâu cũng không thấy cô đi ra, đi
vào liền thấy, cô thế nhưng mặc quần áo được một nửa lại ngủ tiếp, xiêu
vẹo mà ôm chăn nằm ở trên giường, áo khoác chỉ mặc một tay vào.

Phương Cảnh Thâm bất đắc dĩ nhảy lên lần nữa, nhìn thấy khuôn mặt

đỏ bừng vì ngủ say của cô, có một hai giây nào đó thiếu chút nữa là anh
không thể khống chế được mình mà theo bản năng liếm lên đó…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.