NAM THẦN BIẾN THÀNH CÚN - Trang 82

Bản năng của động vật cũng thật là đáng sợ…

Phương Cảnh Thâm ổn định tâm trạng, dùng nhúm lông ở đỉnh đầu cọ

cọ cái mũi của cô, cuối cùng cũng làm cho cô tỉnh dậy.

Tô Tiểu Đường thật vất vả mới thức dậy được, cô vuốt ve chút hơi ấm

còn sót lại trong ổ chăn quả thực sắp khóc tới nơi..

Đã lâu rồi cô không có sinh hoạt vào buổi sáng, buổi tối cơ bản là sau

mười hai giờ đêm mới ngủ, thức đêm như cơm bữa, mỗi ngày vào buổi
sáng đều là ngủ thẳng cẳng đến khi tự nhiên tỉnh lại, cuộc sống một ngày
phải từ giữa trưa mới bắt đầu, hơn nữa khi mùa đông tới, cô thường xuyên
ôm laptop nằm ở trên giường cả một ngày..

Tuy rằng quá trình rời giường rất đau khổ, nhưng đúng là sau khi thức

dậy thì tốt hơn nhiều, nhất là nghĩ đến nam thần tự mình gọi cô rời giường,
quả thực làm người khác mê mẩn...

Tô Tiểu Đường nhanh chóng rửa mặt cho mình và Phương Cảnh

Thâm xong xuôi, dựa theo kế hoạch viết trên giấy uống nửa ly nước nóng,
lại nghe theo đề nghị của Phương Cảnh Thâm đổi áo lông rất dày thành áo
khoác nhẹ nhàng, lúc này mới ra khỏi cửa.

Gần tiểu khu còn có một công viên, tối hôm qua tuyết rơi, lúc này liếc

nhìn một lượt liền thấy một mảnh trắng xóa, tuy trời mới tờ mờ sáng,
nhưng trong công viên đã có không ít người, có người trẻ tuổi chạy bộ buổi
sáng, có người già tập luyện, thậm chí còn có cục cưng bé nhỏ mới vài tuổi
lung lay lắc lắc chạy theo sát cha mẹ, Tô Tiểu Đường nhìn thấy vẻ mặt rất
xấu hổ.

Lúc trước cô vẫn lấy nghề nghiệp làm cớ để biện hộ cho cuộc sống

không có quy luật của mình, thực ra cửa hàng ăn nhanh hoàn toàn không
ảnh hưởng đến cuộc sống thường ngày của cô, chỉ là khả năng tự kiểm soát
của cô quá kém.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.