NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1014

Một lát sau, Tô Song Song ngồi bật dậy, cô quay đầu nhìn liếc qua chiếc

tủ cạnh giường, khuôn mặt nhỏ nhắn sụp đổ trong nháy mắt, tủ trên đầu
giường lại không có nước.

Tô Song Song thấy sắc trời tối, đã trễ, cô suy nghĩ một chút, đã đến lúc

phải ăn cơm tối, cô cũng không thể một mực trốn trong phòng không chịu
đi ra.

Nghĩ thông suốt, Tô Song Song khập khễnh đi ra ngoài, mở cửa một cái,

phòng khách đen kịt một màu, Tô Song Song hơi hí mắt, nhờ đèn trong
phòng nhìn xung quanh.

Đột nhiên nhìn thấy một bóng đen đang co ro trên ghế sa lon, cô bị dọa

sợ đến mức che miệng hét toáng lên, đèn trên tường phòng khách điều
khiển bằng âm thanh, lúc đó, cả phòng nhất thời sáng lên.

Tô Song Song lui về sau một bước theo bản năng, mặc dù ánh sáng đèn

tỏa ra nhu hòa, nhưng đột nhiên ánh sáng chiếu vào mắt làm Tô Song Song
cảm thấy đau.

Cô không khỏi đưa tay xoa xoa, lại nhìn một cái, khi thấy rõ người trên

ghế sa lon là Tần Mặc, Tô Song Song thở phào nhẹ nhõm.

Thế nhưng một giây kế tiếp, cô lại tức giận, Tần Mặc ở phòng khách

không bật đèn là để làm gì vậy?

"Tần Mặc, anh làm gì..." Tô Song Song oán giận, lại cảm thấy bộ dạng

Tần Mặc không đúng lắm, cô dừng một chút, vội vàng ba chân bốn cẳng đi
thật nhanh, đến gần nhìn một cái, quả thật không đúng!

Tần Mặc cau mày, bàn tay to ôm chặt bụng, cả người ngồi trên ghế sa

lon, hơi cúi đầu, sắc mặt trắng bệch, trên mặt là dáng vẻ thống khổ mà từ
lâu Tô Song Song không gặp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.