NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1116

Tô Song Song bị lôi kéo như vậy, đầu càng choáng, dưới chân mềm

nhũn, thân thể nghiêng về phía trước, nhưng mà chân vẫn không nhúc
nhích, cứ nhào thẳng về phía Tần Dật Hiên như vậy.

Tần Dật Hiên cảm nhận được sau lưng khác thường, vội vàng xoay

người lại, thân thể vẫn chưa xoay qua chỗ khác, hai tay theo bản năng đỡ
lấy hai vai Tô Song Song, ổn định thân hình cô, không để cho cô đến mức
ngã sấp xuống.

“Có phải em bị tụt huyết áp không?” Khuôn mặt vốn mang theo vẻ cưng

chiều của Tần Dật Hiên đông cứng lại trong nháy mắt, ngay sau đó chuyển
thành khẩn trương, sắc mặt Tô Song Song trắng bệch, hoa mắt, há to miệng
định nói gì, nhưng lại không phát ra âm thanh.

Tần Dật Hiên bế thẳng cô lên bước nhanh đến chỗ bóng râm, đi đến đó,

Tần Dật Hiên đặt Tô Song Song lên một chiếc ghế.

Anh quay đầu nhìn chung quanh, nhìn thấy một chỗ bán đồ uống lạnh,

anh liếc nhìn Tô Song song, thấy cô choáng váng không thể tự đứng dậy rời
đi, đi như chạy phóng về phía phòng bán đồ uống lạnh.

Chờ anh trở lại, trong tay cầm một chai đồ uống có hàm lượng đường rất

cao, vặn mở nắp chai, cẩn thận cho Tô Song Song uống hai ngụm.

Tô Song Song cảm giác được vị ngọt ngào chảy vào dạ dày từ yết hầu,

choáng váng dường như khá hơn nhiều trong nháy mắt, cô mở lớn hai mắt,
cuối cùng nhìn rõ cảnh tượng trước mắt.

Cô nhìn Tần Dật Hiên quỳ một chân trên đất mặt lo lắng nhìn mình,

trong lòng cũng hơi ê ẩm, cô cúi đầu nhìn Tần Dật Hiên, đối diện với cặp
mắt nhỏ dài của anh.

“Anh... Chuyện này, để cho em một mình suy nghĩ kỹ có được không?”

Tô Song Song nói xong không dám nhìn ánh mắt của Tần Dật Hiên, chỉ sợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.