NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1128

miệng, nhưng mà anh vẫn như cũ, không biết lúc này đây, anh cần phải nói
những điều gì với Tô Song Song.

Bởi vì cho dù anh có đưa ra bất kỳ một loại lý do gì, anh vẫn chính là

người đã lừa gạt Tô Song Song. Anh chỉ thở dài rất nhỏ, duỗi ngón tay thon
dài ra, nhẹ nhàng lau sạch những giọt nước mắt trên mặt Tô Song Song.

Hiện giờ ngay cả nhìn thôi, Tô Song Song cũng không muốn nhìn thấy

Tần Mặc nữa, đương nhiên là cô cũng sẽ không thích để cho anh đụng vào
người mình. Tay của anh vừa mới vừa chạm vào, đụng tới gương mặt của
cô, cô liền quay đầu đi vẻ rất bướng bỉnh, dùng sức quẫy người một cái.

Nhưng về điểm này, chút sức lực của Tô Song Song làm sao có thể tránh

ra khỏi Tần Mặc được. Vì vậy cô vẫn bị một bàn tay to của anh gắt gao giữ
chặt cánh tay như cũ, không thể động đậy.

"Tần Mặc, anh buông tay ra!" Cuối cùng Tô Song Song cuối cùng dùng

sức quẫy mạnh người lên một cái, cả khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ rực lên,
hai mắt rưng rưng đầy những giọt lệ cố sức mở trừng mắt lên thật to, tràn
đầy lửa giận.

Tần Mặc cúi đầu chăm chú nhìn Tô Song Song thật sâu, buông ra hai

chữ cực kỳ thong thả, nhưng câu nói kia lại gây cho người ta một cảm giác
chân thật đáng tin cậy: "Không buông."

Tô Song Song không nghĩ tới giờ phút này mà Tần Mặc vẫn còn có thể

trắng trợn nói ra những lời nói mang đầy vẻ ngang ngược như thế. Nhưng
mà, lời nói kia của anh..., chỉ làm cô sửng sốt một chút, tiếp đó lập tức càng
trở nên phẫn nộ hơn nữa.

Cô biết rất rõ ràng mình không có cách nào giãy ra khỏi cánh tay của

Tần Mặc được, nhưng lại giống như sắp phát điên lên rồi, cô vẫn dùng sức
cố gắng vùng vẫy như cũ, tuy sức lực của cô không lớn lắm, nhưng toàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.