NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1141

"Bạch tiên sinh, là tôi..." Mặc dù ấn tượng của Tô Song Song đối với

Bạch Tiêu không phải là đặc biệt tốt, nhưng mà cô vẫn giữ vẻ lễ độ sao cho
trọn vẹn. Cô mở miệng, cố nén lại lửa giận đang bốc trong nội tâm, gắng
sức giữ cho ngữ điệu nói của mình rất khách khí .

Không ngờ đối phương vừa gọi điện thoại đến là Tô Song Song, cả

người Bạch Tiêu lập tức trở nên hưng phấn, anh hét lên: "Em gái Nhị Manh
Hóa sao? Nhị Mạnh Hóa, thật sự là em phải không?"

". . ." Tô Song Song vừa nghe thấy Bạch Tiêu xưng hô như thế, lập tức

cảm thấy rất không biết phải nói gì nữa, mặc dù cô không muốn thừa nhận,
chính cô cũng không biết lúc này mình gọi cho Bạch Tiêu để làm gì.

Một lát sau, nghe Bạch Tiêu ở đằng kia đầu ồn ào đến phát chán, Tô

Song Song cũng cảm thấy đã quá đau đầu rồi, lúc này cô mới lên tiếng,
giọng nói cũng không lấy gì làm vui vẻ lắm: "Vâng, là tôi..."

"Nhị Manh Hóa à, em mau tới đây đi! Tôi đã sắp không sao chịu nổi nữa

rồi! Cậu ta thật sự bướng bỉnh đến quá mức !" Bạch Tiêu vừa nghe thấy Tô
Song Song đáp lại, dường như đã tìm thấy được cọng rơm cứu mạng vậy,
lại càng trở nên lớn tiếng ồn ào hơn.

Tô Song Song nghe mà không sao giải thích được, hơn nữa hơn một

ngày qua cô không làm sao mà ăn bữa cơm cho thật ngon lành nổi. Đầu óc
choáng váng, cô cũng không muốn tiếp tục vòng vo nói chuyện phiếm với
Bạch Tiêu nữa, nói thẳng ra là, lần này cô gọi điện thoại cho Bạch Tiêu là
có mục đích của mình.

"Bạch tiên sinh, tôi nhờ ngài liên lạc hộ với Tần Mặc một chút, nhờ anh

nhắn hộ lại với anh ta rằng, anh ta đã mang thứ gì đến đây cảm phiền hãy
đến lấy mà mang đi, nếu như anh ta muốn bỏ đi thì cứ nói thẳng với tôi, tôi
sẽ ném ra..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.