NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1199

"Song Song, em đừng rời khỏi anh có được không? Nếu không, anh thật

sự không biết phải dựa vào lý do nào để tiếp tục sống thêm nữa!" Tần Dật
Hiên nói đến chỗ này, nước mắt của anh cũng khôngsao khống chế được
nữa, những giọt lệ lăn dài chảy theo gương mặt gầy gò của anh trượt xuống
dưới.

Tô Song Song không muốn để cho Tần Dật Hiên ngày càng thêm lún sâu

hơn, không muốn cho anh bất cứ một tia hy vọng nào vào tình cảm của cô.
Nhưng cô lại không thể mở miệng nổi, cô nhìn thấy trên cổ tay Tần Dật
Hiên, máu càng ngày càng chảy ra nhiều hơn.

Vốn dĩ cô không phải là một người có lòng dạ ác độc, nhất là khi đối

diện với người thân duy nhất của mình ở trên thế giới này, cô lại càng thấy
không nỡ nhẫn tâm.

"Anh, trước hết anh hãy bỏ dao xuống đi đã, chuyện này chúng ta sẽ

cùng thảo luận lại với nhau sau có được hay không?" Tô Song Song muốn
ổn định lại tinh thần cho Tần Dật Hiên trước đã, đợi đến lúc anh không còn
bị nguy hiểm đến tính mạng nữa, khi anh tỉnh táo lại, cô sẽ thảo luận một
chút với anh về chuyện này thật kỹ càng một lần nữa.

Tần Dật Hiên vốn dĩ cũng không kỳ vọng Tô Song Song có thể đồng ý

với anh ngay lập tức, nhìn thấy thái độ của cô trở nên hòa hoãn hơn, lúc
này anh mới chậm rãi chịu buông lưỡi dao đang kề vào cổ tay của chính
mình xuống dưới.

Khi lưỡi dao rơi xuống trên tấm thảm lông không một tiếng động, cả

người của Tô Song Song giống như đã bị mất hết sức lực, trong nháy mắt
cô nằm xoài ra ở trên giường.

Tô Song Song lật người, ngửa đầu ra sau nhìn Tần Dật Hiên vẫn đang

đứng bất động ở nguyên chỗ đó, với bộ mặt đầy đau thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.