NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1228

Ác ma kêu cô ích kỷ một chút đi, đi tìm Tần Mặc, nói rõ ràng, mà thiên

sứ lại kêu cô ở đây, ít nhất cũng phải khiến Tần Dật Hiên tiếp nhận sự thật
hiện tại rồi mới đi.

Tô Song Song bỗng cảm thấy đầu muốn nổ, cô thật sự muốn đụng đầu

vào tường, bất tỉnh luôn đi, như vậy cái gì cô cũng không cần nghĩ nữa.

“Song Song, em mệt không, lên lầu ngủ một giấc như thế nào?” Mắt Tần

Dật Hiên đảo lòng vòng, đột nhiên một ý nghĩ xông lên đầu, anh cần một
mình yên lặng một chút, suy nghĩ thật kỹ, cho nên muốn Tô Song Song rời
đi.

Đúng lúc Tô Song Song không biết nên đối mặt với Tần Dật Hiên ra sao,

vừa nghe anh nói như vậy, đứng lên, gật đầu, thất thần xoay người đi ra
ngoài cửa.

Tô Song Song đứng bên bệ cửa sổ nhìn ra ngoài, cô có thể cảm thấy rõ

ràng vệ sĩ vốn canh giữ ở cửa lớn bớt đi một nửa, mà cửa phòng của cô
cũng không khóa lại, cho nên bây giờ cô tự do, bất cứ lúc nào cũng có thể
đi tìm Tần Mặc.

Nhưng mà Tô Song Song vẫn không thể bước ra một bước, Tô Song

Song cứ ngồi trước cửa sổ ngẩn người như vậy, đột nhiên tiếng gõ cửa vang
lên, ngay sau đó cửa phòng mở ra.

Cho đến khi Tần Dật Hiên đi vào, Tô Song Song mới lấy lại tinh thần,

quay đầu nhìn về phía anh, thấy anh mặc âu phục, Tô Song Song lập tức
khẩn trương đứng dậy, cau mày nói: “Anh, bệnh anh còn chưa hết, đây là
muốn làm gì?”

Sắc mặt Tần Dật Hiên rất kém, quả thật không hề chút sắc máu nào, anh

giật giật môi hơi khô ráp: “Công ty có chút chuyện, anh phải đi xem, buổi
tối sẽ trở lại, muốn ăn cái gì, anh... Khụ khụ... Mang về cho em...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.