NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1229

Tần Dật Hiên nói một nửa, ho khan, anh vội vàng đưa tay che miệng

mình, băng vải quấn trên cổ tay có dính chút máu, Tô Song Song nhíu mày
theo bản năng.

“Có chuyện lớn gì xảy ra sao, muốn anh tự mình đi.” Tô Song Song vẫn

không yên lòng về thân thể Tần Dật Hiên, buổi sáng mới ra nhiều máu như
vậy, cũng không biết có thể có ảnh hưởng gì đến bệnh tình của anh không.

Tần Dật Hiên vừa nghe, thu tay lại, tay vừa động, khuy tay áo bằng kim

cương trên âu phục khẽ chớp sáng đập vào mắt Tô Song Song, cô hơi híp
mắt lại nhìn qua, thấy là khuy tay áo kim cương trên quần áo Tần Dật Hiên,
nên không quá để ý.

Tần Dật Hiên gượng cười, hình như rất không muốn nhắc tới chuyện

này, nhưng từ nhỏ đến lớn cho tới bây giờ anh chưa bao giờ từ chối rõ rệt
bất cứ yêu cầu nào của Tô Song Song, anh ngẫm nghĩ, cố gắng nói một
cách uyển chuyển.

“Gần đây náo loạn giữa anh và tập đoàn Tần thị hơi gay gắt, công ty mới

xuất hiện có dụng ý xấu định thu mua, cho nên anh phải đi xem.” Tần Dật
Hiên nói lời này hơi mơ hồ, hưng chỉ cần là người bình thường, đầu tiên sẽ
nghĩ tới đây là chuyện Tần Mặc làm.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Song Song hơi trắng không còn chút máu

trong nháy mắt, cô gật gật đầu, không nói gì thêm nữa, chỉ cúi đầu tay nắm
chặt vạt áo mình, không biết đang nghĩ gì.

Tần Dật Hiên đưa tay vuốt ve đầu Tô Song Song, thở dài, chậm rãi nói:

“Anh đã nghĩ cẩn thận, là anh muốn nhiều lắm, cho nên từ nay về sau, thời
gian còn dư lại, Song Song em coi anh như anh trai đi.”

Tô Song Song vừa nghe, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Tần Dật

Hiên, đôi mắt trừng đến tròn trịa, hình như ngăn di3n~d@n`l3q21y'd0n

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.