NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1248

lẽ đây là lần đầu tiên Tần Mặc dùng kiểu ánh mắt xuyên thấu, lạnh lùng
chứa đầy sát khí kia để nhìn Bạch Tiêu.

Hiển nhiên Bạch Tiêu có chút không thích ứng, anh lập tức cảm thấy một

luồng tử khí bao phủ quanh thân mình, tập tài liệu đang cầm trong tay cũng
khẽ run lên.

Tần Mặc đưa tay ra giật lại tập tài liệu trong tay của Bạch Tiêu, tiếp tục

cúi đầu xử lý. Bạch Tiêu lấy lại tinh thần, từ trước cho tới bây giờ anh vẫn
chưa từng nhìn thấy Tần Mặc có kiểu làm việc cần cù chịu khó như vậy.
Nhưng trong nội tâm của anh lại không hề có một chút hứng thú nào, mà
ngược lại, nhìn thấy cái vẻ lập dị này của bạn mình mà thấy trong lòng đau
ê ẩm.

Bạch Tiêu thở dài, anh biết rõ không thế nào khuyên được Tần Mặc, suy

nghĩ cách thay đổi đường lối cứu quốc, anh xác định Tần Mặc mà còn tiếp
tục sống kiểu như vậy nữa thật sự sẽ mệt chết.

Bạch Tiêu cân nhắc một chút, dự định trước hết khéo léo uyển chuyển

hỏi dò Tần Mặc một chút, tránh làm cho anh bị kích động.

Nhưng nghĩ lại, Tần Mặc là người có chỉ số cảm xúc thấp, nếu như anh

hỏi kiểu khéo léo, không chừng đi vòng qua mười tám khúc quanh của con
đường mà vẫn chưa tìm được nơi cần đến, phỏng chừng hiệu quả còn kém
hơn, chi bằng anh trực tiếp hỏi Tần Mặc cho tiện. Nghĩ sao làm vậy, anh
liền trực tiếp hỏi bạn mình: "Làm sao mà khi nãy cậu và Nhị Manh Hóa lại
náo loạn lên với nhau thế?"

Dường như Tần Mặc không muốn đề cập đến chuyện này, anh hoàn toàn

không để ý Bạch Tiêu, vẫn tiếp tục xử lý tài liệu trong tay như trước, xem
xét hết sức chăm chú, phát huy toàn bộ những suy nghĩ vô cùng sâu sắc để
giải quyết toàn bộ công việc một cách điên cuồng, tưởng chừng như đã
ngấm vào tận trong xương cốt vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.