NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1268

Tần Dật Hiên nói xong, bàn tay lại siết chặt, lôi kéo cánh tay của Tô

Song Song, như chỉ sợ cô lại sẽ dùng lực để tránh thoát khỏi anh, không
bao giờ quay đầu lại nữa.

Tô Song Song không hề cử động, chỉ nhìn Tần Dật Hiên, chỉ có vẻ kiên

cường trong ánh mắt của cô thì không thể nào che dấu được sự thương tâm.
Mặc dù thần kinh của cô cũng đã vững vàng, nhưng vẫn chưa đủ vững vàng
đến mức có thể bỏ qua được sự tổn thương lớn như thế.

"Em... em... Từ nay về sau em không muốn gặp lại anh nữa, ít nhất là

không muốn nhớ lại những gì gần đây..." Tô Song Song cúi đầu, lúc này cô
cũng không hề liếc nhìn Tần Dật Hiên đến một lần.

Không thể trách lòng dạ của Tô Song Song ác độc, gặp phải một người

cứ mang cô ra để mà trêu đùa tới mức như thế, nếu như người này không
phải là Tần Dật Hiên, người đã từng sống ở bên cô từ thời còn nhỏ, nói
không chừng Tô Song Song sẽ trực tiếp cho anh một cước, làm cho anh
đoạn tử tuyệt tôn, thậm chí muốn dùng sự phát tiết này để làm hả nỗi oán
giận đầy ứ trong lòng.

"Không có khả năng! Cả đời này Tô Song Song em cũng đừng mơ đến

điều đó, trừ phi anh chết!" Tần Dật Hiên dùng sức kéo Tô Song Song vào
trong ngực mình.

Sự nhẫn nại của Tô Song Song cũng đã đến cực hạn. Cô bắt đầu dùng

sức giãy dụa, chỉ có điều, sự giãy dụa này không lại được với Tần Dật
Hiên, sau đó cô bị anh nửa túm nửa kéo hướng vào trong xe.

Đương lúc Tô Song Song bị kéo vào trong xe, trong nháy mắt, vừa vặn

Bạch Tiêu đang thì thầm lầm bầm đi từ trong bệnh viện ra ngoài, vừa ngẩng
đầu lên đã nhìn thấy Tô Song Song bị kéo vào trong xe.

Anh sửng sốt một giây, vô ý thức rống lên một câu: "Tần Dật Hiên, đồ

khốn kiếp kia! Mau thả người ra!" Bạch Tiêu vừa hô vừa đuổi tới, chỉ tiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.