NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1295

Tô Song Song nói xong trừng mắt nhìn, mặt lấy lòng, “Boss ngài có tiền

có thế như vậy, một cái đồng hồ chắc không đến nỗi nhỉ.”

“Nó là của em, em tùy ý, chỉ có điều đồng hồ này làm từ hợp kim đặc

thù, đoán chừng dùng máy khoan điện có thể mở, nhưng cổ tay của em...”
Tần Mặc khó có được nói nhiều như vậy, nhưng càng nói lòng Tô Song
Song càng ngày càng lạnh.

Cô cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay màu trắng tinh xảo trên cổ tay mình,

trong lòng rét lạnh, đây tuyệt đối là hố to!

Trời biết cô dựa vào chính đôi tay mình kiếm cơm ăn, lúc cô vẽ tranh

còn thuận tay trái, vậy nếu không cẩn thận, Tô Song Song lập tức lạnh run,
vậy sau này cô chỉ có thể ngủ gầm cầu ăn đồ ăn thừa rồi!

Mặc dù Tô Song Song không có ý định muốn cái đồng hồ này, nhưng

bây giờ tình thế cấp bách, cũng chỉ có thể đeo trên tay trước. Mặc dù cô hơi
lo lắng sẽ va chạm sứt mẻ đồng hồ này, phải dùng nửa đời sau của mình
đền, nhưng cũng không có cách khác.

“Về sau một ngày hai bữa cơm sớm tối nuôi Như Hoa.” Tần Mặc nói

một câu, thấy Tô Song Song không hề rối rắm chuyện đồng hồ nữa, xoay
người đi về phòng mình dọn dẹp một chút.

Tô Song Song mới vừa cầm đồng hồ quý như vậy của Tần Mặc, mặc dù

trong lòng không muốn, nhưng cũng không dám có thái độ quá kịch liệt,
chỉ sợ Tần Mặc đổi ý, muốn mạnh mẽ lấy đồng hồ lại.“À!” Vừa nghĩ tới
việc cổ tay mình có thể tiếp xúc thân mật với máy khoan điện, Tô Song
Song yên lặng, buồn buồn đáp một tiếng, coi như bị buộc đón nhận lấy
đồng hồ này và vận mệnh bi thảm một ngày hai bữa sớm tối lưu lại Như
Hoa.

Tô Song Song tiễn “Ôn thần” Tần Mặc đi, bản thân ỉu xìu trở về trên ghế

bắt đầu vẽ Canh Tân, vừa nghĩ tới Tô Mộ muốn giữ tiền lương của cô đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.