NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1326

Cũng may hiện tại toàn bộ sự chú ý của Tô Song Song đều tập trung vào

mục tiêu đang ở trên tường kia. Cô nhìn thấy khoảng cách chiếc kim phút
của chiếc đồng hồ treo trên tường mỗi lúc nhích gần tới thêm một ô, cảm
thấy trái tim cô lại càng đập càng nhanh hơn.

Tần Mặc thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Song Song trắng bệch ra,

không cần hoá trang nhìn cũng thấy rất giống như cô đã bị bệnh nặng một
thời gian, liền thoáng nhăn đầu lông mày lại một chút, anh nắm thật chặt
bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của Tô Song Song.

“Trong chốc lát nữa em cũng không cần phải nói bất cứ điều gì hết, cứ

giữ nguyên vẻ trầm mặc, nét mặt cứ buồn rười rượi như vậy là được rồi, hết
thảy tất cả người gì còn lại đã có anh.” Tần Mặc đột nhiên mở miệng, dọa
Tô Song Song nhảy dựng lên, cô quay mạnh đầu lại nhìn Tần Mặc, trong
đôi mắt to lộ rõ vẻ vô cùng bất lực.

“A Mặc, chúng ta như vậy lừa gạt ông nội như vậy có phải là không

được hay lắm không? Nếu không... Nếu không chúng ta đổi lại cách nói
khác đi có được không? Có thể nói cho ông nội kết quả lúc trước là do đã
chẩn đoán lầm có được không?!”

Cái đầu nhỏ của Tô Song Song đoán chừng là sắp bị lâm nguy, đột nhiên

lại trở nên như được khai thông , trong lúc đó chợt nghĩ ra được một cái ý
kiến hay như vậy. Tần Mặc vừa nghe xong, cũng cảm thấy không có gì sai
sót.

Nhưng đến khi xem xét lại thời gian, đã đến lúc này, nếu lại bắt đầu dặn

dò lại “khẩu cung” cho những nhân viên chữa bệnh và chăm sóc ở nơi này
cho hoàn hảo, đoán chừng là cũng không kịp nữa.

Anh đang định mở miệng, thì chợt nghe thấy từ ngoài cửa có tiếng bước

chân truyền đến. Người còn chưa nhìn thấy đâu, đã nghe thấy giọng nói cao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.