NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1369

Bất quá Tần Mặc chỉ sợ rằng phải thật vất vả lắm Tô Song Song mới tới

gần với anh, giờ lại bị dọa sợ mà chạy, liền cố nhịn lại loại xúc động này.
Cho nên anh cứ đi theo sau lưng Tô Song Song như vậy, để cho chính mình
chiều theo ý của cô bước đi những bước nho nhỏ, từ từ đi theo phía sau cô.

Đến cửa ra vào nhà trọ, lúc này Tô Song Song mới ý thức được chính

mình rõ ràng suốt trên đường đi cô đều dắt tay Tần Mặc, mà ngay cả khi
tiến vào trong thang máy cô cũng đã quên mất, không chịu buông bàn tay
đang lôi kéo cánh tay của anh ra.

Lúc này nét mặt của cô lập tức ửng hồng, có vẻ xấu hổ liền khẽ ho khan

một tiếng, đã như thế cô còn cảm thấy không khí bốn phía có chút nóng
lên... Tô Song Song bật lên tiếng cười ha ha, giơ tay lên ra vẻ thuận tay
vuốt vuốt mái tóc của mình để trấn tĩnh lại, nhưng kỳ thật chính là vươn tay
lung tung một lúc rồi lại bỏ tay xuống.

Đang lúc Tô Song Song cho rằng mình đã rất trấn định rồi, nhưng mà ở

trong mắt Tần Mặc, đôi mắt đang chớp chớp của Tô Song Song, động tác
cứng ngắc kia thì rõ ràng là cô đang ngượng ngùng.

"Em không cần phải cảm thấy ngượng ngùng đâu, từ nay về sau cánh tay

này của anh, em cứ thoải mái tùy tiện mà nắm." Tần Mặc rất quan tâm, mở
miệng nói an ủi Tô Song Song. Tô Song Song vừa nghe thấy, bàn tay đang
cầm lấy tóc cũng dừng tại giữ ở giữa không trung.

Ngay sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Song Song lúc trước đang hồng

hào, trong nháy mắt liền trở nên đỏ rực, cô lắp bắp ra vẻ hung ác nói: "Ai...
Ai mà thèm nắm tay anh chứ! Em chỉ là... Em chỉ là... Đúng rồi... chỉ là
sợ... Sợ... anh... Ai dà!"

Cà lăm suốt nửa ngày Tô Song Song cũng không nói ra được hết một câu

đầy đủ, cô bị chọc tức liền dậm chân một cái, dứt khoát mở cửa căn phòng
trọ kia rồi sau đó liền tiến vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.