NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1373

mới phát hiện ra rõ ràng mình đang mặc trên người bộ quần áo bệnh nhân
mà đã nghênh ngang trở lại nhà rồi.

Cô xấu hổ nhắm mắt lại, kêu lên “ai nha” một tiếng, ngay sau đó ý thức

được chính mình đã hiểu lầm Tần Mặc rồi, vừa nghĩ tới bộ dạng nhe nanh
múa vuốt vừa mới rồi của mình, cô lập tức có chút ngượng ngùng, hơn nữa
lại càng cảm thấy sượng mặt hơn.

Cô chớp chớp đôi mắt, vội ho một tiếng, chậm rãi ngồi trở lại trên

giường, nhìn đông xem tây một lát, đột nhiên cảm thấy bầu không khí lúc
này thực rất xấu hổ, nhẫn nhịn nửa ngày, Tô Song Song mới từ trong cổ
họng thoát ra được ba chữ: "Thực xin lỗi..."

Tần Mặc không nghĩ tới Tô Song Song còn có thể nói lời xin lỗi với

mình. Anh cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Song Song lúc này đã
có chút phiếm hồng, mà cũng không dám nhìn vào anh, chỉ rộng lượng nói:
"Không sao đâu, nếu như tức giận với những người có chỉ số thông minh
như em thì thật không sáng suốt chút nào."

Lúc trước Tô Song Song còn cảm thấy có chút gì đó ngượng ngùng,

nhưng vừa nghe thấy Tần Mặc nói như vậy, cô liền vừa nhắm mắt lại
nghiến chặt răng, trong nội tâm cứ lẩm nhẩn mãi câu “mắt không thấy lòng
không phiền”. Cô cố đè nén lại cảm xúc muốn đuổi anh đi ra ngoài.

Chỉ là khi cô lại mở to mắt nhìn sang Tần Mặc, hai mắt của Tô Song

Song vẫn có chút lộ ra một chút lửa giận như cũ. Nếu như nói, vừa mới rồi
Tô Song Song giống như con thỏ nhỏ đầy nhu thuận, vậy thì hiện tại, cô
chính là con mèo nhỏ đang xòe những móng vuốt của mình ra, nhe nanh
múa vuốt như muốn cào xé Tần Mặc.

"Em hãy mau chóng đi thay đổi quần áo đi, cứ để máu tụ mãi ở trên đùi

không tan đi thì không biết lúc nào mới khỏi được." Tần Mặc nhìn thấy Tô
Song Song vẫn còn phồng má lên như cái bánh bao, bộ dáng như muốn cắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.