NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1374

anh như cũ, liền nghĩ nghĩ rồi bổ sung thêm một câu, "Nếu để cho ông nội
trông thấy thì ông sẽ lo lắng lắm đấy."

Quả thật Tần Mặc vừa mới nhắc nhở đến ông nội một cái, Tô Song Song

lập tức nhanh chóng nhận mệnh, nhảy ngay xuống giường. Cô chạy đến
bên chiếc tủ quần áo, lôi từ trong tủ ra một chiếc quần ngố rộng rãi cùng
với một chiếc áo cộc tay màu trắng, nghiến răng nghiến lợi ôm tất cả đi vào
trong toilet.

Một lát sau, Tô Song Song mới từ từ dềnh dàng đi ra ngoài, đã trông thấy

Tần Mặc tay cầm lọ cao chống tụ máu ngồi ở bên cạnh giường chờ, cô ngồi
xuống giường vẻ không tình nguyện, cúi đầu nhìn cái đầu gối tím xanh của
mình, thở dài một hơi buồn bã, lại một lần nữa chỉ vì cô làm nhiều điều sai
trái mà đã ảnh hưởng đến cuộc sống của mình.

Tần Mặc thấy Tô Song Song ngồi xuống, trực tiếp ngồi xổm xuống dưới,

dùng ngón tay lấy ra một ít cao chống tụ máu, chậm rãi bôi vào trên đầu gối
của Tô Song Song.

Mới đầu Tô Song Song còn có chút hờn dỗi không muốn để ý gì đến Tần

Mặc, nhưng khi thấy trên đầu gối lan truyền đến một hồi lạnh buốt, theo
phản xạ cô quay đầu nhìn lại, đã nhìn thấy Tần Mặc đang nửa ngồi ở trước
mặt mình, hơi cúi đầu xuống một chút, vẻ mặt thành thật bôi thuốc mỡ cho
cô.

Mái tóc của Tần Mặc xòa hết xuống vầng trán của anh, che khuất đi một

nửa gương mặt. Cặp mắt hoa đào mê người giờ phút này hơi buông xuống
một chút, toàn bộ ánh mắt của anh đều tập trung chuyên chú nhìn vào công
việc đang làm. Khiến cho Tô Song Song có một loại ảo giác, không phải là
anh đang bôi thuốc mỡ cho cô, mà là đang làm một công việc gì đó vô cùng
tinh tế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.