NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1403

Cô lặng lẽ đi ra ngoài, thấy Tần Mặc vẫn đọc sách như cũ, rất không biết

xấu hổ di chuyển đến bên cạnh tủ quần áo, mở ra nhìn, thiếu chút nữa phun
một ngụm máu ra.

Tần Mặc thấy động tác của Tô Song Song, anh buông sách ngẩng đầu

lên, bình tĩnh nói một câu: “Ngày mai anh kêu người mang quần áo của em
về, tối nay... Cứ mặc như vậy đi.”

Mới vừa rồi Tô Song Song thấy Tần Mặc nhét áo sơ mi vào, còn tưởng

rằng anh là đồ biến thái, lúc này thấy tủ quần áo của mình bị “Cướp sạch
không còn”, trong nháy mắt hiểu ra tại sao Tần Mặc lại lấy một chiếc áo sơ
mi cho mình.

Trong tủ đồ của cô thật sự không còn bộ quần áo nào có thể lấy ra, Tô

Song Song không cam lòng mở ra, chỉ tiếc không còn cái nào, cô chỉ có thể
nhận mệnh mặc áo sơ mi của Tần Mặc mà đi rồi.

Giường của Tần Mặc vừa cao lai vừa lớn, sau khi Tô Song Song leo lên,

nhìn thấy trên giường chỉ có một chiếc chăn mền, lại mơ hồ rồi, trong
phòng này ngay cả quần áo dài tay cũng không có, ngoại trừ cái chăn này,
thật sự không có cái khác có thể rồi.

Đột nhiên Tô Song Song nhanh trí, nhìn ga trải giường, hai mắt sáng rực

lên, cô đưa tay đẩy Tần Mặc một cái, hưng phấn nói: “A Mặc, kéo ga
giường này xuống! Em đắp!”

Tần Mặc quét mắt nhìn Tô Song Song, lại nhìn điều hòa nhiệt độ bị ông

cụ Tần điều chỉnh, nhiệt độ trong phòng chỉ hai mươi độ, chỉ sợ buổi tối
ông cụ Tần thích làm trò quái dị sẽ điều chỉnh nhiệt độ thấp hơn.

Nếu Tô Song Song chỉ đắp cái chăn đơn kia, nhất định sẽ bị đông lạnh

cảm mạo, anh lắc lắc đầu, thản nhiên nói: “Chăn mền em đắp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.