NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1485

Ngọn đèn mờ nhạt, hiện ra sắc màu ấm áp. Ánh mắt của Tần Mặc lúc

trước vốn lạnh như băng lúc này cũng đã nhiễm lên một tầng màu vàng, đã
có nhiều sự ấm áp hơn. Trong lúc này, khi ánh mắt ấy chiếu đến gương mặt
của Tô Song Song, ngoài sự tinh khiết ra không còn bất cứ một thứ gì khác,
làm cho Tô Song Song thấy si mê.

“Song Song...” Một tiếng gọi khe khẽ vang lên, lập tức Tô Song Song

cảm thấy dường như có đồ vật gì đó vừa nổ tung ở trong đầu. Cô thở hào
hển mấy cái, đôi bàn tay nhỏ bé chống đỡ ở trước ngực Tần Mặc, chỉ có
điều đôi bàn tay kia lại bất ngờ vừa vặn thúc một cái bất tử ở trước ngực
của anh.

Tần Mặc kêu lên một tiếng đau đớn, lập tức cúi người ghé môi vào hôn

lên đôi môi của cô, Chẳng qua nhân lúc hai người đang gắn bó với nhau
như môi với răng thế này, anh lại lưu lại một ít khe hở, rù rì nói: "Có thể
chứ..."

Loại âm thanh mềm mại yếu ớt này, trong nháy mắt đã làm cho Tô Song

Song không cách nào kháng cự nổi, bàn tay nhỏ bé của cô dần dần buông
lỏng ra, đặt sang hai bên người mình, khe khẽ gật đầu một cái, bàn tay của
Tần Mặc dọc theo thân thể Tô Song Song, một lần nữa xuống di chuyển
xuống phía dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.