NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1522

Lại nói sau đó, khi Tô Song Song đang nằm gọn ở trong ngực của Tần

Mặc, mà liếc nhìn lên trần nhà, cô cứ chớp chớp đôi mắt mãi. Cho đến tận
lúc này cô vẫn còn không hiểu rõ làm thế nào mà cô lại có thể từ căn phòng
bên cạnh trôi dạt đến cái phòng này.

Nhà cũ của nhà họ Tần là một nơi vắng vẻ, rất thích hợp cho việc dưỡng

lão, nhưng vị trí nơi này lại không phù hợp cho những người còn phải đi
làm như Tần Mặc và Tô Song Song. Cho nên hai người bọn họ bắt đầu
cùng nhau thu dọn đồ đạc dự định sẽ chuyển đến sống ở trong căn hộ của
Tần Mặc nằm ở trung tâm thành phố.

Ông cụ Tần thì ngược lại cảm thấy không sao cả, nếu Tần Mặc và Tô

Song Song không ở lại tại nơi này, thì vừa vặn ông liền dứt khoát vào nằm
điều trị luôn ở trong bệnh viện. Như vậy đỡ phải hàng ngày ông phải chạy
đi chạy lại giữa nhà cũ và bệnh viện.

Ông cụ Tần đứng ở bên ngoài phòng ngủ của Tần Mặc cười tủm tỉm,

nhìn Tần Mặc và Tô Song Song cùng thu dọn đồ đạc vẻ rất ăn ý. Ông cười
đến nỗi hai con mắt đều sắp nhắm tít cả lại rồi.

Vốn dĩ Tô Song Song đang hết sức chuyên chú để thu dọn đồ đạc này nọ

của mình. Chợt cô có cảm giác, cảm thấy có điều gì đó không thích hợp,
liền ngẩng đầu lên nhìn sang. Cô chợt nhìn thấy ông cụ Tần không biết đã
đứng ở cửa ra vào từ khi nào, đang nhìn bọn họ cười cười, vẻ mặt chế nhạo.

Theo bản năng Tô Song Song liền cảm thấy không biết có phải là ông cụ

Tần đã biết rõ chuyện cô "đái dầm" rồi không, cô vội vàng thả ra những thứ
đang cầm trong tay ra, đứng bật dậy, khẩn trương nói: "Ông nội, buổi sáng
thứ ở trên ga giường chính là nước đấy ạ!!! Nước ấy ạ!"

Ông cụ Tần vốn đang đứng ở cửa ra vào mơ tưởng đến đứa cháu đích tôn

trong tương lai, đột nhiên ông cảm thấy, nếu như có một đứa cháu gái đáng
yêu và đơn thuần giống như Tô Song Song thế này thì quả cũng không tồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.