NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1523

Mới chỉ nghĩ đến vậy, đã thấy Tô Song Song liền không đánh mà đã khai ra
câu chuyện xảy ra vào buổi sáng nay.

Ông cụ Tần sửng sốt một chút, nhưng lập tức đã kịp thời phản ứng, quay

sang Tô Song Song xem cô đang nói cái gì. Nhìn khuôn mặt tươi cười của
Tô Song Song đỏ rực lên, ông cụ Tần vốn dĩ đã không muốn cười. Nhưng
mà cho đến phút cuối cùng ông thật sự đã không thể nhịn được nữa liền bật
lên tiếng cười “Hì hì” một tiếng. Một tiếng sau, ngay sau đó ông lập tức
cười ha ha.

Lông mày Tần Mặc lập tức liền nhăn tít lại vào nhau, nhìn bóng lưng

cứng còng của Tô Song Song, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Từ nay về
sau, ngàn vạn lần không thể để cho Tô Song Song biết rõ bí mật gì, nếu
không người ta còn chưa kịp khảo mà cô đã xưng ra hết cả rồi, cô sẽ không
đánh mà tự khai.

Tô Song Song thấy ông cụ Tần cười nghiêng cười ngửa, cười tới cười tới

cười lui như vậy, đôi mắt chỉ biết chớp mắt, quay đầu lại nhìn về phía Tần
Mặc, vừa vặn nghênh đón cặp mắt của anh.Vừa thấy được từ trong ánh mắt
của Tần Mặc toát ra cái nhìn biểu lộ ám chỉ kiểu “chỉ tiếc không rèn sắt trở
thành thép được, cô liền hiểu ra luôn, cô thật sự cảm thấy choáng, chỉ mong
sao cả hai người mau chóng cùng đi về nhà!

Tô Song Song lập tức thở dài một tiếng, vươn tay vỗ bộp một cái vào cái

đầu của mình, cuối cùng đành yên lặng ngồi chồm hổm xuống, tiếp tục thu
dọn đồ đạc, ai muốn làm chuyện gì làm, với cô mọi chuyện đều tựa như
không hề xảy ra vậy.

Ông cụ Tần cười đủ rồi, liền cúi đầu nhìn lướt qua Tô Song Song, thấy

cô gương mặt của cô đỏ rực, cứ như vậy giả bộ như không có chuyện gì,
một mình thu dọn đồ đạc trong phòng, lập tức không sao nhịn được nữa,
bắt đầu phá lên cười ha hả. Ông cười đến mức người hầu bốn phía xung
quanh đều phải nhìn sang phía ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.