NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1578

"..." Tô Song Song rất cảm động đối với sự săn sóc kia của Tần Mặc.

Nhưng mà cô vừa tưởng tượng ra chuyện anh sẽ làm những gì, liền thấy
kinh hồn táng đởm, nghĩ nghĩ một lúc cô thấy có lẽ vẫn nên nói thật với anh
là tốt nhất.

"A Mặc! Em biết rõ điều này mà, về phương diện khác thì anh có thiên

phú cực kỳ tốt, chỉ có điều, tuy rằng ông Trời rất thiên vị anh, nhưng đương
nhiên sẽ không thể dành tất cả những thiên phú đó cho anh, cho nên thiệt
tình anh không được thiên phú cho công việc nấu cơm đâu."

Tô Song Song nói xong, cẩn thận từng ly từng tí liếc nhìn Tần Mặc, thấy

con mắt của anh lại cảng mở to hơn, càng nhìn chằm chằm vào cái nồi kia,
trong nội tâm chợt thấy lạnh đi. Cô cẩn thận ngẫm nghĩ lại xem mình có nói
ra những lời nào có sai sót hay không, mà rốt cuộc đã làm kích động tới ý
chí chiến đấu của tiểu cầm thú kia đến mức độ nào rồ?

"Anh rất thích làm những chuyện có sự khiêu khích thế này." Tần Mặc

nói xong vươn tay vuốt vuốt mái tóc của Tô Song Song, vẫn không quên bổ
sung thêm một câu, "Anh đã đặc biệt mua cái nồi sẽ không bị phát nổ, anh
muốn nấu cơm cho em ăn, chỉ cho một mình em thôi."

Một câu nói này quả thực đã chứa đủ sự ấm áp êm dịu ở trong lời nói,

trong nháy mắt chinh phục Tô Song Song, cô cười cười, vẻ mặt có chút xin
lỗi, khóe miệng giật giật, cúi đầu nghịch nghịch những ngón tay.

Ngay trong lúc cô còn đang đắm chìm ở trong những chiếc bong bóng

màu hồng phấn mà Tần Mặc đã kiến tạo ra, đột nhiên cô nghe thấy "rầm!"
một tiếng, trong nháy mắt đã làm vỡ nát tất cả những chiếc bong bóng màu
hồng phấn ở chung quanh cô.

Tô Song Song hít vào một hơi thật sâu, lo lắng quay đầu lại, khi trông

thấy Tần Mặc bình an đang đứng ở sau cửa, cô mới thở phào một cái, ngay
sau đó một luồng nóng giận liền bốc lên ngùn ngụt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.