NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1632

hiểu được vấn đề rồi đó! Nhưng mà Song Song à, tại sao em lại phải lừa
dối chính mình?"

"Nhưng mà..." Tô Song Song vừa mới mở miệng, nước mắt đã chảy ra

rồi. Vương Tử kia, cô thật tình đã nghĩ coi Vương Tử như bạn bè của mình.

Trước sự thương tâm của Tô Song Song, Tần Mặc không sao cầm lòng

mình được. Nhưng mà, nếu như muốn để cho cô được sống với chính bản
thân mình, được sống hoạt bát, tự do tự tại không phải chịu sự gò bó nào,
vậy thì anh phải làm cho cô có sự đề phòng với lòng của người khác. Cho
nên trong chuyện này, ngày hôm nay anh phải nén nhịn lại sự đau nhức, để
cho Tô Song Song tự mình nhìn thấy mà hiểu được.

"Song Song, có một số người sẽ không bao giờ đối xử tốt với em như em

đã đối xử tốt với người ta đâu, bởi vì từ trước đến nay, trên thế giới này đã
không có sự công bằng rồi." die,n;da.nlze.qu;ydo/nn, Tần Mặc khom người
xuống để cho tầm mắt của mình ngang hàng với đôi mắt của Tô Song
Song.

"Anh muốn để cho em cả đời này được sống trong sự chân tình, không

có một chút giả dối nào, nhưng nếu như vậy nhất định sẽ phải trói buộc sự
tự do của em lại, mà anh biết rõ, như vậy em sẽ không được vui vẻ, cho nên
anh nhất định phải ép buộc em phải đi để tự em nhìn thấy thế giới này rõ
hơn."

Đây là lần đầu tiên Tần Mặc nói thao thao bất tuyệt như vậy, anh giải

thích ước nguyện ban đầu của mình. Cách làm này coi như là anh muốn
cảm tạ Bạch Tiêu đã cho anh “sách lược trong tình yêu”. Nếu không, theo
như sự thông minh của Tần Mặc, chỉ sợ sẽ làm Tô Song Song bị chọc giận,
hiểu lầm, cũng sẽ không nói ra bất cứ điều gì.

Tô Song Song cúi đầu xuống, cô không muốn phải thừa nhận hiện thực

này. Nhưng mà, quả thực đúng như lời của Tần Mặc đã nói, chung quy là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.