NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1754

Gương mặt của Tô Song Song vẫn còn đang bốc lửa, cô vẫn còn đắm

chìm ở trong những lời nói ngọt ngào, chan chứa tình cảm kia của Tần
Mặc. Vào lúc này cô mới đưa bàn tay nhỏ bé của mình lên, sờ sờ vào trán
của mình. Không biết có phải là do cảm giác của không chuẩn hay không,
mà cô cảm thấy trên mặt trên của mình vẫn còn có độ ấm của nụ hôn kia
của Tần Mặc.

Đợi đến lúc cô phản ứng kịp với lời nói của Tần Mặc, rằng anh muốn

nấu cơm cho cô ăn, Tô Song Song vội đứng bật dậy. Cô cũng không để tâm
đến thân thể của mình có còn bị khó chịu nữa hay không, vội vàng cầm lấy
quần áo, hấp tấp vừa khoác lên người vừa chạy ra ngoài.

Khi nhìn thấy ở phòng bếp đã chuẩn bị sẵn sàng, Tần Mặc chỉ còn thiếu

một bước chưa nổi lửa, thì Tô Song Song vội vàng gầm nhẹ lên một tiếng:
"Từ từ đã, ra tay lưu ý một chút!"

Câu "từ từ đã…” thì Tần Mặc nghe rõ, chỉ có điều câu nói phía sau “…ra

tay lưu ý một chút!", thì anh nghe không hiểu lắm. Tần Mặc ngẩng đầu lên,
nhướng đôi chân mày nhìn về phía Tô Song Song, chờ cô giải thích.

Vào lúc này, Tô Song Song tựa như một làn khói đã chạy tới nơi, một

phát nhấc luôn cái vung nồi lên nhìn bên trong, thấy trong đó chỉ có gạo và
nước, cô liền thở phào nhẹ nhõm. Sau khi Tô Song Song tự mình nghiêm
túc kiểm tra một lần, lúc này cô mới đồng ý bảo Tần Mặc đã có thể nổi lửa
lên được rồi.

Tần Mặc thấy Tô Song Song đi chân trần ra ngoài, anh đưa hai tay ôm

vào hông của cô, nhấc lên một cái, sau đó đặt cô ngồi lên trên mặt bàn gỗ,
để cho cô ngồi ở chỗ này đợi mình.

Anh xoay người lại nhìn lò nướng, rồi quay đầu lại hỏi Tô Song Song

một câu: "Ngày hôm qua em nướng bánh ngọt à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.