NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1756

Đến giai đoạn cuối cùng của trình tự làm bánh, khi dùng chocolate lỏng

để viết chữ lên bánh, Tô Song Song lại bị gặp phải một chút khó khăn. Cô
viết xong dòng chữ sinh nhật vui vẻ, thì dường như có chút bị thiếu chỗ, cô
tính toán viết chữ Tần Mặc lên trên, hẹp lại một chút thì nhìn không được
đẹp, nhưng nếu như cô viết khác đi thì lại sợ Tần Mặc không chịu nổi.

Tô Song Song đứng thật lâu mà vẫn không ra tay. Tần Mặc tựa người

vào cửa phòng bếp nhìn Tô Song Song. Từ vị trí này của anh chỉ có thể
nhìn thấy bóng lưng của Tô Song Song, thấy cô nửa ngày không động đậy,
anh còn tưởng rằng cô làm hỏng rồi, đang ảo não.

Anh khẽ nhấc người dậy, đi về hướng Tô Song Song, nghiêng đầu qua để

nhìn. Tô Song Song vẫn đang đứng sững sờ ở đó, chỉ trong nháy mắt anh
đã hiểu ngay cô đang buồn về chuyện gì.

Tần Mặc suy nghĩ một chút, từ phía sau vòng tay qua người Tô Song

Song, sau đó tay phải cầm lấy tay của cô, viết xuống trên mặt chiếc bánh
ngọt hai chữ "Mặc", "Song" như rồng bay phượng múa.

Tô Song Song nhìn hai chữ này, trái tim nhỏ vừa mới bình tĩnh lại, lúc

này lại bắt đầu điên cuồng nhảy dựng lên "Thình thịch thình thịch". Cô há
miệng ra, nhưng cuối cùng cũng không nói ra được điều gì, khóe miệng lại
hóa thành một nụ cười xinh đẹp và ngọt ngào.

Tần Mặc nghiêng đầu nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên gương mặt của Tô

Song Song, sau đó vẻ ở bên ngoài hai cái tên của hai người bọn họ một
hình trái tim nhìn rất đẹp mắt.

Tô Song Song nhìn thấy trái tim này, nụ cười trên khóe miệng lại càng

ngọt ngào hơn. Xem ra đây là thời điểm cô thấy hạnh phúc nhất. Tô Song
Song vừa đặt tờ hướng dẫn làm bánh xuống bên cạnh thì lúc này đột nhiên
điện thoại di động lại vang lên, dọa Tô Song Song giật nảy mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.