NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1802

Tần Mặc gửi tin nhắn đi đợi một lúc lâu mà vẫn không thấy Tô Song

Song hồi âm trở lại. Tần Mặc cho rằng có thể là Tô Song Song đã ngủ thiếp
đi, anh quyết định để chiếc điện thoại di động lên trên tủ đầu giường.

Ngồi dựa vào ở trên giường, Tần Mặc lướt mắt nhìn ra ánh trăng lạnh lẽo

bên ngoài cửa sổ, lắng nghe tiếng gào khóc thảm thiết của Bạch Tiêu ở căn
phòng cách vách, làm thế nào cũng không thể ngủ được.

Mặc dù Tần Mặc không muốn thừa nhận, nhưng mà quả thật theo bản

năng, anh vẫn mong đợi đến sáng ngày hôm sau Tô Song Song phải đọc
được tin nhắn kia của anh. Tần Mặc nghĩ, điều quan trọng trước nhất là
phải làm sao anh có thể đến đó, để đón cô trở lại nhà của mình.

Thật ra thì suốt cả một đêm đó, Tô Song Song ngủ cũng không được an

ổn. Buổi sáng, mới hơn năm giờ mà cô đã tỉnh giấc, theo bản năng Tô Song
Song liền cầm điện thoại di động lên, vừa nhìn thấy điện thoại đã tắt máy,
cô vội vàng mở máy ra.

Nhưng mà trên dưới, trái phải đều không có bất cứ phản ứng gì. Một

chút ít kỳ vọng mong mỏi trong lòng cô chỉ trong nháy mắt liền rơi vào
khoảng không. Tô Song Song thấy Cô Tô Na vẫn còn đang ngủ say, cô
định cầm điện thoại di động đi ra ngoài.

Tần Mặc ở bên này đợi từ sớm cho đến hơn bảy giờ một chút, nhưng vẫn

thấy điện thoại di động không có động tĩnh gì. Rốt cục, anh không thể nằm
nổi được nữa, liền cầm điện thoại di động lên, do dự một lát mới bấm số
máy gọi điện thoại cho Tô Song Song.

Điện thoại của Tô Song Song vang lên bất thình lình đã dọa cô giật

mình. Khi Tô Song Song kịp phản ứng lại thì định nói muốn anh đến đón
mình, nhưng Tô Song Song lại không biết mình sẽ phải nói với Tần Mặc
những gì. Cô cảm giác, chung quy nếu cứ như vậy mà nhận sai thì dường
như bị mất thể diện quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.