NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1800

Bạch Tiêu vừa thấy mình ôm được “mỹ nhân bé nhỏ” vào trong lòng rồi,

bắt đầu giở thói càn rỡ. Hai tay anh liền bắt đầu xé rách lung tung quần áo
của Tần Mặc đang mặc trên người.

Tần Mặc khẽ nguyền rủa một tiếng. Anh xoay trở người thật vất vả, đang

muốn dựa theo gương mặt của Bạch Tiêu để quai cho cậu ta một quyền,
làm cho Bạch Tiêu có thể tỉnh táo lại một chút, thì chợt nghe thấy Bạch
Tiêu vừa khóc nức nở vừa nói lầm bầm: "Đông Phương Nhã, có phải là vì
anh có chút hoa tâm, mà em có thể không chút do dự quyết rời xa anh như
vậy hay không..."

Đây là lần đầu tiên Tần Mặc nhìn thấy Bạch Tiêu vừa khóc vừa cười vừa

thổ lộ ra một câu tình cảm nghe thật bi thương như thế, nhất thời đã làm
cho anh có chút mềm lòng không ra tay.

Nhưng Lục Minh Viễn thì lại không nghe thấy Bạch Tiêu đang lầm bầm

cái gì, chỉ thấy Bạch Tiêu đã hết bôi bẩn lên trên người mình rồi, lại còn
muốn tiếp tục bôi bẩn lên trên người Tần Mặc như vậy. Lục Minh Viễn chỉ
sợ đến sáng sớm ngày hôm sau Bạch Tiêu sẽ bị Tần Mặc tiêu diệt, cho nên
vội vàng nhào qua, vừa lôi vừa túm mất một lúc, mới kéo được Bạch Tiêu
từ trên người Tần Mặc ra ngoài.

Cuối cùng quả thực rất có thể do bị Bạch Tiêu giày vò quá mức, lại còn

bị anh ngã nhào lên người như vậy, nên đã làm cho Tần Mặc thấy phiền não
không dứt. Tần Mặc quyết định cầm tấm ga trải giương lên hợp lực cùng
với Lục Minh Viễn trói Bạch Tiêu lại ở trên giường.Xử lý xong Bạch Tiêu,
Tần Mặc mệt mỏi không chịu nổi. Anh đi vào phòng ngủ của khách ở cách
vách nằm xuống nghỉ ngơi. Nằm ở trên giường, một khắc kia, Tần Mặc liền
lấy điện thoại di động ra, suy nghĩ một chút, dự định gọi điện thoại cho Tô
Song Song, thử xem xem liệu có phải cô vẫn còn quá tức giận hay không
mà đã tắt máy đi không...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.