NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1799

Bạch Tiêu bị đau, lầu bầu một tiếng, theo bản năng buông hai tay ra, sờ

soạng lên cái mũi của mình. Nhân lúc Bạch Tiêu buông lỏng tay, Lục Minh
Viễn và Tần Mặc liền tránh thoát ra bên ngoài. Lục Minh Viễn chợt cúi
người xuống, hai tay lôi kéo cổ áo của Bạch Tiêu, liền muốn quai cho Bạch
Tiêu một quyền.

Nhưng khi nhìn thấy cái bộ dạng đang cười khúc khích kia của Bạch

Tiêu, Lục Minh Viễn thật sự cung không thể nào thừa dịp người khác gặp
nguy mà ra tay đánh người ta được. Cho nên anh chỉ hừ lên một tiếng, dùng
sức vung Bạch Tiêu rA Viễn, không để ý tới anh nữa.

"Anh Tần Mặc, chúng ta nhanh chóng đi đến phòng khác đi thôi. Em

cũng không muốn nữa ứng phó với cái đồ quỷ say rượu này nữa rồi!" Lục
Minh Viễn nhức đầu vuốt vuốt lên mi tâm của mình. Suốt buổi chiều nay
Bạch Tiêu đã làm huyên náo, không biết anh đã bị Bạch Tiêu bôi lên người
bao nhiêu vết bẩn rồi.

Tần Mặc vốn rất ghét sự phiền nhiễu, nghe thấy Bạch Tiêu đang ngồi tựa

vào bên giường, ở đó hát đi hát lại mãi câu “người yêu của em là anh”, thì
lại càng cảm thấy phiền, anh trực tiếp nhấc chân bỏ đi ra bên ngoài.

Nhưng không ngờ rằng Bạch Tiêu lại vẫn chưa từ bỏ ý định. Anh đã

uống rượu say đến lăn lóc, sức lực như được bốc thẳng lên cao, thấy Tần
Mặc bước đi như vậy, anh thình lình bổ nhào về phía trước. Tần Mặc không
kịp ứng phó lại, trực tiếp bị Bạch Tiêu bổ nhào đến nên té ngã xuống đất.

Mặc dù hai tay của Tần Mặc đã chống được ở trên mặt đất tạo thành một

cái giảm xóc, nhưng mà Bạch Tiêu là một người có thân cao thể trọng cũng
không kém gì Tần Mặc, lại cộng thêm lực trên đà xông tới, cho nên Tần
Mặc chỉ chống đỡ được trong chốc lát, liền bị Bạch Tiêu áp xuống dưới
thân thể của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.