NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1839

Tay của Tần Mặc lạnh như băng, anh cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ béop Tô

Song Song đang lôi kéo tay của mình một chút, không nói nămg gì, chẳng
qua chân mày vẫn đang khóa chặt của anh, cuối cùng cũng đã giãn ra.

Vào đến bên trong phòng, xem ra Tần Mặc do bị lạnh nóng giao nhau,

cho nên cũng không kiềm chế được mà rùng mình một cái. Tô Song Song
càng thêm run đến không dừng được, dần dần phải đến mười phút sau, cô
mới nhận ra được mình đã sống lại một lần nữa.

“Em muốn trở về nhà cũ sao?” Tần Mặc ngồi ở trên ghế sa lon, châm

một điếu thuốc, khói mù lượn lờ bay quanh làm cho gương mặt của Tần
Mặc trở nên mông lung.

Tô Song Song đứng ở cửa phòng ngủ, quấn mình trong chiếc chăn nhìn

Tần Mặc. Từ nơi này qua lớp sương khói mờ mịt kia, cô không nhìn thấy rõ
biểu cảm sắc mặt của anh, cũng không biết Tần Mặc nói ra lời này là anh
đang hỏi cô hay là anh đang nói mát.

Nhưng mà Tô Song Song cũng không có ý định làm trái với tâm ý của

mình, hiểu lời nói của Tần Mặc theo hướng dễ nghe. Bởi vì bọn họ hiện tại
đã là vợ chồng, giữa vợ chồng cần phải nâng đỡ với nhau, chứ không phải
là che giấu. Nếu như chỉ dùng những lời nói soi mói rỉa rói nhau, vậy thì
quan hệ giữa hai người bọn họ cũng chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa mà thôi.

“Chuyện này chúng ta vẫn nên bàn bạc lại với nhau một chút đã. Dù sao

cũng đã nhận lời với ông nội rồi.” Tô Song Song nói lời này thì cẩn thận
liếc mắt nhìn sang phía Tần Mặc.

Tần Mặc hít thật sâu một hơi thuốc, ngay sau đó cầm điều thuốc trong

tay dụi vào trong cái gạt tàn thuốc, khói mù tản đi, gương mặt Tần Mặc
được lộ ra. Nhưng bộ dạng mặt mày của anh vẫn như cũ, vẫn giữ cái vẻ mặt
tê liệt, không chút biểu cảm như vậy, làm cho người ta không thể nhìn ra
anh đã bớt giận chưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.