NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 184

Cô bây giờ nếu như ngang bướng mà đắc tội với Tiểu cầm thú ở nơi này

chẳng khác gì tìm đường chết, người khác cũng không biết bọn cô ở chỗ
này, cô vì muốn giữ thể diện của mình nên liền nhẫn nhịn.

Tần Mặc đùa giỡn xong, đôi chân dài tựa vào giường nhìn lướt qua Tô

Song Song, cô vội vàng định đi qua, nhưng bị chặn bởi chân anh liền cười
ngọt ngào nịnh nọt.

“Tần tiên sinh, chúng ta có phải nên đi xem ông nội thế nào, có lẽ ta đi

vệ sinh hơi lâu rồi!” Tô Song Song thử hỏi một câu, Tần Mặc chỉ liếc cô
một cái rồi nhẹ gật đầu.

Cô như gặp phải đặc xá, vội vàng chạy đến chiếc cửa rườm rà mở ra, vừa

muốn quay đầu trách mắng hành vi cầm thú vừa rồi của Tần Mặc thì đã
thấy anh ở sau lưng mình.

Tô Song Song sợ tới mức hít vào một hơi thật sâu, gương mặt vốn đang

căm hận ngay lập tức chuyển sang nịnh nọt, cô cẩn thận bước ra bên ngoài
một bước như sợ Tần Mặc sẽ kéo cô quay lại.

Lúc xác định mình đã đứng ở vị trí an toàn, dáng vẻ kêu căng lập tức

xuất hiện, cô một tay chống nạnh, một tay chỉ vào anh, trừng mắt nghiến
răng nghiến lợi nói: “Tiểu cầm thú, bộ dạng này của anh chắc chắn cả đời
cũng không tìm được vợ!”

Tần Mặc đứng ở cửa phòng, nhìn cô đắc chí giống như được sống lại, tự

nhiên tâm tình trở nên tốt hơn, khóe miệng nhịn không được khẽ nâng nhẹ
lên.

Vốn là ý cười thiện chí, nhưng trong mắt Tô Song Song đây là nụ cười

của ma quỷ, cô sợ tới mức cả người run lên, nuốt nước bọt, theo bản năng
nhìn Tần lão gia trong phòng bệnh tìm kiếm sự giúp đỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.