NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 183

Nhìn người trên giường đang lui về sau, Tô Song Song giống như một

chú mèo nhỏ tức giận trông thật đáng yêu, trong ánh mắt đào hoa nhưng
lạnh lùng của anh chợt lóe lên một chút cười nhạo, nhưng nhanh chóng
biến mất, ngay cả Tô Song Song cũng không nhận ra được.

Anh đi nhanh đến bên giường, mặt không chút thay đổi, dường như

không cần nghe, không cần hiểu bất cứ cái gì, nhìn bộ dáng sợ hãi của cô.

Tần Mặc ngồi trên giường, bàn tay to lớn đỡ Tô Song Song đứng lên, hai

người trong nháy mắt gương mặt hoàn toàn gần nhau, hơi thở của anh
thoảng qua mặt cô, cảm giác nhột nhột khiến cô sởn cả gai ốc.

Tần Mặc nhìn chằm chằm vào đôi mắt bán nguyệt phía đối diện, trong

mắt anh không có chút tình cảm nào, giống như đang giải quyết việc chung
bình thường, nói: “Cô như vậy đã muốn làm phụ nữ có thai, tôi sẽ thỏa
mãn, khiến cô được nhìn thấy sự đền đáp của ông nội.”

Anh tưởng anh là ai?

Tô Song Song trong lòng gào thét, nhưng trên mặt không dám lộ ra một

chút bất kính nào, ai biết với đầu óc không bình thường của tên này có khi
lại làm ra hành vi không bằng cầm thú ấy.

Cô gượng gạo cười haha, bàn tay nhỏ bé nắm lấy đôi tay của Tần Mặc

đang kéo mình, bộ dáng nịnh nọt run rẩy nói: “Tần tiên sinh, Tần đại gia, là
tôi sai rồi! Từ nay về sau tôi sẽ không dám sai khiến anh nữa!”

Tần Mặc cảm thấy trò đùa của mình đã đủ, mi hơi nhíu lại nhìn thoáng

qua vẻ mặt nịnh nọt của Tô Song Song, tay nới lỏng ra, vừa nói vừa cài lại
những hạt nút bị mở lúc nãy, nói: “Biết sai rồi chứ?”

“Ừ! Tất cả đều là tôi không tốt, không nên cáo mượn oai hùm mà sai

khiến anh!” Tô Song Song vội vàng gật đầu, anh hùng không chấp cái bất
lợi trước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.