NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1902

"Tổng giám đốc Tần Mặc! Tổng giám đốc Tần…" Đột nhiên trong đám

đông nọ có người có nhận ra Tần Mặc, liền hô nhỏ lên một tiếng. Trong
nháy mắt đã làm kích động khơi dậy ngàn lớp sóng.

Bọn họ có thể không biết mặt Tần Mặc, nhưng họ lại biết tên của anh rất

rõ! Tên của anh tưởng chừng như sấm động bên tai. Nhà họ Tần vốn gốc
gác ở nơi này, vì vậy đơn giản chính là lãnh chúa ở vùng này rồi.

Tầm mắt của Tần Dật Hiên lúc này đều ở trên người Tô Song Song.

Thấy toàn bộ sự chú ý của cô cũng đều đặt ở trên người Tần Mặc, trong
lòng Tần Dật Hiên cực kỳ không cam lòng.

Người pj báo mập kia vừa nghe thấy mình chọc đúng vào Tần Mặc, đừng

nói là tiếp tục la hét, vào lúc này cũng không dám nhúc nhích nữa rồi. Ông
chồng của bà ta lại càng thêm sợ hãi đến choáng váng, vừa mới nghĩ tới lời
của Tần Mặc vừa nói, hai chân liền mềm nhũn, quỵ luôn xuống ở trên mặt
đất.

" Tổng giám đốc Tần... Tổng giám đốc Tần..." Hai vợ chồng người này

cùng lúc đồng thanh kêu to tên của Tần Mặc tựa như than khóc. Tần Mặc
rất ghét chuyện này, thật không dễ dàng gì anh mới có thể cùng Tô Song
Song đi ra ngoài dạo phố, vậy mà lại bị đụng phải chuyện như thế này.

Tần Mặc ôm lấy bả vai của Tô Song Song, quét mắt một vòng, lạnh lùng

nói: "Khu siêu thị này tôi mua lại, về sau bà xã của tôi đến nơi này làm cái
gì, mặc cái gì, đều là tự do của cô ấy!"

"!" Tô Song Song nuốt nước miếng một cái, ngây ngốc nhìn Tần Mặc,

trong lòng cảm thán một câu, quả thật là hào phóng! Cả một siêu thị lớn
như vậy, nói mua là mua liền.

Tần Dật Hiên đứng ở bên cạnh, nhìn Tần Mặc hừ lạnh một tiếng: "Tôi

đây không bán! Đây là siêu thị của tôi, về sau em gái tôi đến đây, muốn vào
bên trong mặc cái gì, là tự do của cô ấy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.