NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1903

"!" Tô Song Song nhìn về phía Tần Dật Hiên. Cô không thể ngờ rằng cái

siêu thị này lại là của anh, điều này có thể giải thích được nguyên nhân vì
sao đột nhiên anh lại xuất hiện ở chỗ này.

Tần Mặc không nghĩ tới Tần Dật Hiên lại làm ngược lại điều anh vừa

nói, liền quay đầu nhìn về phía Tần Dật Hiên. Ánh mắt của hai người giao
nhau trên không trung, sấm sét nổ ầm ầm, có thể nhìn thấy rất rõ ràng
những tia lửa tóe ra.

Tất cả mọi người đang tập trung xem náo nhiệt lúc này đều lặng lẽ lui về

phía sau, chỉ sợ tai bay vạ gió đến mình. Đối với đôi vợ chồng bỉ ổi đang
ngồi dưới đất, thì đã sớm bị dọa cho sợ đến choáng váng, động đậy một
chút cũng không dám động đậy.

Tô Song Song hoàn toàn đã bị mấy câu nói đầy khí phách kia của Tần

Mặc và Tần Dật Hiên, làm cho không biết phải nói gì cho phải. Cô nhìn
ánh mắt đầy hâm mộ của mọi người từ bốn phía, đang nhìn về phía mình,
lúc này chỉ muốn ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, thật lòng thì những
thứ đó không có chút liên quan gì đến cô hết, cô vẫn còn là một con quỷ
nghèo rớt đây!

"Còn đi dạo nữa không?" Sự ăn ý duy nhất giữa Tần Mặc và Tần Dật

Hiên chính là, không muốn làm to chuyện hơn nữa ở trước mặt Tô Song
Song, cho nên Tần Mặc lựa chọn tự động coi thường Tần Dật Hiên.

Bị một trận ầm ĩ như vậy, hiện tại Tô Song Song làm gì còn có tâm tư để

tiếp tục đi dạo nữa, bèn lắc đầu một cái. Tần Mặc thấy Tô Song Song
không muốn đi dạo nữa, liền ôm vào bên hông của cô cùng đi ra ngoài, tựa
như không nhìn thấy Tần Dật Hiên vậy.

Tô Song Song vội vàng quay đầu lại hướng về phía Tần Dật Hiên khoát

khoát tay, lè lưỡi làm một vẻ mặt xin lỗi, nhỏ giọng nói: "Anh trai, để lần
sau em mời anh ăn cơm!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.