NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1908

Tần Mặc lại vẫn như cũ không có ý định bỏ qua cho Tô Song Song,

chống đỡ thân thể của mình lên, ánh mắt sáng quắc nhìn Tô Song Song ở
phía dưới, ánh mắt anh lộ ra một chút sự vô lại hiếm khi thấy ở anh nói:
"Tiếp tục đi."

"..." Tô Song Song thật sự chỉ muốn im lặng, nhưng mà dưới sự cưỡng

bức của đầy uy quyền của Tần Mặc, cô chỉ có thể khuất phục, nụ cười cũng
sắp trở thành một đóa hoa, ngọt ngào nói: "Anh à, ngài hãy để lại người ta
đi nào!"

Tần Mặc chỉ cảm thấy cổ họng căng thẳng, trực tiếp cúi người xuống

dưới. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn, Tô Song Song không nghĩ tới Tần Mặc lại
không có tiết tháo như vậy, cô đã kêu van anh như thế mà anh vẫn không
chịu buông tha cho cô.

Tần Mặc cũng rất đại lượng, để cho Tô Song Song hiểu rõ một điều, anh

cắn nhẹ vào vành tai của Tô Song Song nói: "Trong sách nói, khi người phụ
nữ nói thì tất cả những lời nói đó đều phải hiểu ngược lại!"

"!" Tô Song Song vừa định kêu lên một tiếng: Quyển sách kia do ai viết

vậy, bà cô đây nhất định sẽ tiêu diệt cái đồ tác giả vô lương đó. Thế nhưng
Tần Mặc lại không cho cô cơ hội, anh trực tiếp ngăn chặn ngay nơi miệng
của cô.

Đợi đến lúc Tần Mặc rốt cục buông tha cho Tô Song Song, thì Tô Song

Song đã nằm đờ người ra ở trên giường, nửa chết nửa sống rồi. Hiện tại
ngay cả việc chớp mắt thô. cô cũng không có khả năng động đậy nữa. Tô
Song Song liếc mắt nhìn Tần Mặc một cái cực kỳ buồn bã.

Tần Mặc ngồi ở bên giường, hai tay chống ở trên giường, ngả người về

phía sau, tựa như đang ngẩn người. Tô Song Song thấy cơ hội này thực sự
là cơ hội ngàn năm có một, trực tiếp đưa chân ra, định đá lên trên mặt của
Tần Mặc một cước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.