NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1929

“Không không không! Chỉ có điều em còn chưa nghĩ ra như thế nào.” Tô

Song Song nói đến đây nhất thời cảm thấy ảo não, còn không bằng cô nói
không có thói quen vẽ tay! Bởi như vậy đến chính cô cũng cảm thấy mình
như phế vật.

Ôn Tiểu Khê vừa vặn đi tới, cúi đầu nhìn bản thảo hai màu đen trắng của

Tô Song Song, hừ lạnh một tiếng, trong mắt lộ vẻ khinh bỉ.

Chỉ có điều như vậy cô thấy hình như còn chưa đủ, vẫn không quên

châm chọc một câu; “Thật đúng là nhảy dù từ trên trời xuống!”

“...” Tô Song Song nghe rõ trong nháy mắt, Ôn Tiểu Khê châm chọc cô

cái gì cũng không biết, dựa vào quan hệ tiến vào, cô cắn miệng, nhìn bản
thảo trống không của mình, đúng là không có gì hay để nói lại.

Mặt Đồng Nhược đỏ lên, lại liếc nhìn Ôn Tiểu Khê, muốn nói điều gì đó,

cuối cùng vẫn không mở miệng, Ôn Tiểu Khê lại liếc mắt nhìn Tô Song
Song, đi về phía trước bàn làm việc của Cố Trọng. die~nd a4nle^q
u21ydo^n

“Cái đó... Song Song, Tiểu Khê chính là có tính tình như vậy, cô cũng

đừng so đo với cô ấy!” Lúc Đồng Nhược nói lời này, rất êu sớt.

Tô Song Song ngược lại không hề cảm thấy chịu nhục, cô cười trong

sáng, đưa tay chọc chọc lên bản thảo còn chưa vẽ của mình, hào phóng nói:
“Đúng là sai lầm của em! Không hoàn thành công việc đúng hạn! Chị Tiểu
Khê nói rất đúng!”

Ôn Tiểu Khê nghe được Tô Song Song lại nói như vậy, ánh mắt liếc nhìn

về phía cô ta, mặc dù vẫn không hữu nghị, nhưng không có vẻ chán ghét
như ban đầu.

Ôn Tiểu Khê nhìn Cố Trọng vẫn làm việc, không coi ai ra gì, nhẹ giọng

hỏi: “Anh Trọng, ăn cơm! Vẫn là cà tím có mùi cá?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.