NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1944

lồng ngực của Tần Mặc.

Trên mặt cô ta vẫn như cũ vẫn giữ vẻ mặt không có chuyện gì, vừa mở

miệng, giọng nói cũng vẫn lạnh băng băng như cũ, bộ dạng vẫn mang vẻ vì
công việc chung: "Tổng giám đốc Tần, tôi còn phải phiền toái ngài giúp
cho một tay, một mình tôi không thể nào nâng cô ấy đang nằm bất động
được."

Tần Mặc cúi đầu nhìn người phụ nữ này, ở vị trí này, tầm mắt của anh có

thể nhìn thấy rất dễ dàng phía trước bộ ngực vĩ đại của cô ta cực kỳ rõ ràng,
không sót thứ gì. Thế nhưng Tần Mặc vẫn không có một chút xíu hứng thú,
vừa mở miệng, người anh liền tỏa ra một luồng không khí, trong nháy mắt
làm xung quanh lạnh ngắt giống như đang ở trong địa ngục Tu La vậy.

"Tránh ra." Chỉ đơn giản hai chữ, nhưng đã thể hiện rất tốt tính tình của

Tần Mặc. Nếu như không phải là đoán chừng Cô Tô Na xảy ra chuyện gì
không tốt, hiện tại chỉ trong giây phút Tần Mặc đã đuổi luôn cái người phụ
nữ cực kỳ chướng mắt kia ra ngoài.

"Tổng giám đốc Tần, tôi cũng đang muốn tránh ra, ngài cứ bình tĩnh."

Cô ta nói xong tựa như còn có vẻ rất khinh thường, xoay người lại đi về
hướng của Cô Tô Na ở phía bên kia, bắt đầu thực hiện công việc của mình,
đo nhiệt độ cho Cô Tô Na, cho Cô Tô Na uống thuốc, dán miếng cao hạ
sốt.

Chờ đến khi làm xong một loạt các công việc đó, cô ta đứng dậy nhìn

Tần Mặc, thái độ cực kỳ lạnh như băng rất không phù hợp với bộ quần áo
mà cô ta đang mặc trên người, nói: "Kính xin Tổng giám đốc Tần giúp cho
một chuyện, anh dìu tiểu Na vào trong phòng ngủ."

Tần Mặc thấy mọi chuyện cũng đã hoàn thành, anh liền sải bước đi tới

chỗ đó, một phát trực tiếp xốc luôn Cô Tô Na lên, đỡ vào bên hông của cô,
chỉ ba bước đưa được Cô Tô Na vào trong phòng ngủ với vẻ rất thô lỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.