NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1968

mở miệng cắt ngang lời nói của anh; "Người phụ nữ kia là bác sĩ riêng của
Cô Tô Na, đột nhiên ăn mặc thành kiểu như vậy tới gõ cửa, anh bị dọa sợ."

Rốt cuộc Tần Mặc cũng đã nghĩ ra một lời giải thích hợp lý rồi. Anh

muốn giả bộ như vậy đáng thương giống như trước, nhưng mà bốn chữ
cuối cùng “anh bị dọa sợ"kia lại đã dọa sợ Tô Song Song.

Cô thật sự không thể nào tưởng tượng ra nổi, chỉ là một bông hoa dại,

bên trong chỉ mặc có một bộ nội y như vậy lại có thể làm cho Tần boss kia
bị hù dọa được. Cô làm sao lại có thể tin được chứ!

Nếu quả thật như vậy, nếu một người như Tần Mặc mà có lá gan nhỏ như

lời của anh đã nói kia, thì thời gian trước, thời điểm hai người bọn họ ở
cùng một chỗ, vậy chẳng phải là ngày ngày anh cũng đã bị hù dọa chết hay
sao!

"Tần Mặc, anh có có thể nói chắc là mình nói thật mà không hề nói dối

hay không?" Tô Song Song nhướng cặp lông mày lên. Thật ra thì trong
lòng cô đã không còn tức giận như trước nữa rồi.

Theo như tính tình của Tần Mặc mà nói, anh có thể hao phí tâm trí suy

nghĩ để tìm lý do giải thích, cũng đã chứng minh rằng anh rất quan tâm đến
cô. Nếu không Tần Mặc đến ngay cả lời nói cũng không thèm để ý đến
rằng mình lại nói ra những lời làm nũng sứt sẹo kia như thế nào!

"Được rồi, có chút hù dọa đến anh, dù sao anh cũng chỉ mới nhìn thấy

em mặc thành như vậy." Tần Mặc rõ ràng vẫn giữ gương mặt tê liệt như cũ,
nhưng là ở trong mắt nhìn và cảm giác của Tô Song Song, Tần Mặc lại
đang bày ra một gương mặt đẹp trai làm cho con người và thánh thần đều
phải căm phẫn kia, lại đang gắng sức làm nũng giống như một đứa trẻ con
vậy!

Tô Song Song vội vàng ngửa đầu lên, chỉ sợ máu mũi lại trào ra ngoài.

Cô hừ hừ, nhớ tới Tần Dật Hiên vẫn còn đang đứng bên cạnh, nếu như ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.