NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1969

chỗ này mà nói những chuyện làm tổn hại đến thuần phong mỹ tục kia với
Tần Mặc thì không tốt lắm, vội vàng nghiêm mặt lại.

"Này... Vậy thì trở về nhà rồi hãy nói đi." Những lời nói này chính là

những lời biến tướng đồng ý cùng Tần Mặc đi về nhà. Tần Mặc trực tiếp
cởi bỏ chiếc áo khoác xuống, khoác lên người cho Tô Song Song, quét mắt,
liếc nhìn Tần Dật Hiên một cái, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.

Tần Dật Hiên đứng trong gió rét. Bởi vì gấp gáp nên ngay cả áo khoác

anh cũng chưa kịp mặc, chiếc áo bằng vải bông mỏng manh kia đã sớm đã
bị cơn gió lạnh kia xuyên thấu. Giờ khắc này, anh chống lại ánh mắt lộ ra
vẻ khinh thường của Tần Mặc, cảm thấy càng thêm rét lạnh.

Tô Song Song lại không cùng Tần Mặc đi trở về ngay, mà lại cởi chiếc

áo khoác của Tần Mặc ra, đưa cho Tần Dật Hiên: "Anh trai, anh hãy mặc
chiếc áo này rồi trở về đi thôi! Em và Tần Mặc hai người sẽ không bị lạnh
đâu!"

Tần Dật Hiên nhìn chiếc áo khoác của Tần Mặc, rất muốn từ chối, nhưng

là đây là do Tô Song Song đưa cho cô. Mà anh, cho tới bây giờ cũng chưa
từng nói ra một lời cự tuyệt đối với Tô Song Song.

Bóng lưng của anh càng thêm cô đơn, bàn tay thon dài trắng bạch đưa ra

có chút trong suốt. Anh vừa định nhận lấy chiếc áo khoác trên tay Tô Song
Song, đột nhiên chau mày lại. Vốn dĩ anh muốn cầm lấy chiếc áo trên tay
của cô, nhưng tay lại nắm được phía ngoài cổ tay của Tô Song Song.

"Đây chẳng phải là đồng hồ đeo tay có thiết bị định vị sa?" Tần Dật Hiên

nhìn kỹ một chút, kêu lên một tiếng. Chợt anh ngẩng đầu lên, căm tức nhìn
Tần Mặc, giống như bừng tỉnh, hiểu ra, nói: "Không trách được bất cứ một
lần nào anh cũng có thể tìm tới được vị trí của Song Song. Như vậy, tất cả
những chuyện trước kia chẳng phải là đều do anh đã thiết kế để hãm hại tôi
sao!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.